Chính Tôi là người chủ động kết thúc với anh vậy mà giờ đây Tôi lại là người chời đợi anh. Hôm nay có một người gọi điện thoại cho tôi , à không là gọi vào công ty của Tôi ,người con trai ấy chỉ nói vài tiếng rối im lặng , Tôi không biết rõ người đó là ai chỉ biết một điều là giọng nói ấy rất quen thuộc đối với tôi , trái tim tôi bổng nhói lên rất đau, tôi cố trấn tỉnh định hỏi người ấy là ai? nhưng người ấy đã cúp máy, tôi không gọi lại chỉ biết đứng lặng nhìn cái điện thoại vô tri ấy, một dòng suy nghĩ len lõi vào đầu tôi ….. là anh , không ……… chắc là người ta gọi lộn số.
Đã hơn 1 tháng tôi và anh ko liên lac với nhau , đó là quãng thời gian khó khăn và đau đớn nhất đối với tôi, tôi muốn khóc nhưng ko thể ,bởi vì nếu tôi khóc vì anh thì mọi người trong gia đình tôi sẽ ghét anh, tôi ko muốn họ ghét anh , chỉ vậy thôi , tôi kiềm nén tất cả các cảm giác dành cho anh lại, đau lắm .
Anh đến với tôi không vì tình yêu mà là sự sắp đặt của một người hàng xóm của tôi, ban đầu tôi chỉ có chút cảm tình với anh nhưng cái khoảng khắc anh nắm chặt tay tôi thì lúc ấy tôi mới nhận ra rằng tôi yêu anh mất rồi, đó là lần thứ 2 trong đời tôi biết rung động trước một người con trai từ ngày thằng bạn thân nhất của tôi mất đi vì tai nạn, tôi ko có mối tình đầu cũng chẳng hề thích ai từ cái ngày định mệnh ấy bởi vì tôi sợ phải đối diện với sự mất mát một lần nữa . 5 năm trời tôi chẳng hề đá động hay nghỉ đến chuyện sẽ yêu một người vì tất cả những người tôi gặp chẳng ai có thể ở lại trong trái tim tôi hơn 1 tuần ,tôi không biết yêu ai chỉ yêu bản thân mình mà thôi đó là lời nhận xét của con nhỏ bạn thân của tôi. rồi anh đến và làm thay đổi tất cả cuộc sống của tôi.
Khi tôi yêu anh chính là lúc anh ko còn yêu tôi nữa, anh không quan tâm tới tôi cũng như ko đến nhà tôi như trước mà chỉ thỉnh thoảng gọi điện cho tôi, từ sự thay đổi của anh mà gia đinh tôi phản đối việc tôi qua lai với anh bởi vì anh ko tốt với tôi bằng những người khác, họ sợ tôi khổ , tôi cãi lại họ chỉ mong họ sẽ chấp nhận anh, những lúc tôi đấu tranh với những ng thân yêu nhất của mình thì tôi chỉ biết khóc một mình bởi đơn giản vì anh nào có quan tâm đến tôi đâu mà biết tôi buồn và chán như thế nào . Tôi mệt mõi, giá như anh thương tôi cũng giống như tôi thương anh thì có lẽ tôi sẽ đấu tranh đến cùng và không từ bỏ anh một cách dể dàng như vậy.
Một ngày cuối tuần tôi khóc với nhỏ bạn thân vì mẹ tôi đã ko thèm nói chuyện với tôi gấn 1 tuần. nhỏ nói với tôi còn anh thì sao, tôi nói anh ko biết,nhỏ khuyên tôi nên chấm dứt với anh vì thật ra chỉ có tôi yêu anh còn anh thì ko. Tôi suy nghĩ câu nói ấy rất nhiều, rồi lại một người bạn của tôi nói với tôi rằng anh đã có người khác , tôi ko tin hay nói đúng hơn tôi không muốn tin nhưng tất cả điều diễn biến rất trùng hợp và tôi buộc lòng phải tin và tôi quyết định kết thúc tất cả.
Anh ko nói lời nào trước quyết định của tôi , tôi khóc bởi vì thật ra tôi muốn anh giải thích và giữ tôi lại nhưng anh ko làm thế . Tôi biết chỉ có tôi yêu anh nhưng tôi vẩn luôn chờ đợi một ngày nào đó anh sẽ trở lại , 1 tuần , 2 tuần, 3 tuần rồi lại sang tuần thứ 4 anh chỉ nhá máy cho tôi 3 lần,trời ơi, tôi căm thù cái hành động của anh biết bao, chẳng lẻ anh cũng ko nói với tôi được một lời hay sau .
Bây giờ tôi ko còn là tôi như trước từ một đứa con gái cứng rắn và khá bản lĩnh sống có trách nhiệm như ngày xưa vậy mà giờ đây nó chỉ biết khóc thầm trong những đêm không ngủ.
Hôm nay tôi lại nhớ đến thằng bạn đã mất của tôi,có lẽ sẽ chẳng còn ai trên đời này thay thế được bạn ấy trong lòng của tôi, không phải là tình yêu mà sao tôi lại hay nhớ đến bạn ấy mỗi khi buồn, 17 tuổi tôi mất đi bạn ấy , 22 tuổi tôi gặp một người làm cho trái tim tôi biết rung động và bị tổn thương, không biết đến bao giờ tôi mới có thể xóa sạch tất cả để làm lại từ đầu hay tôi lại phải sống những chuỗi ngày mất hết niềm tin và luôn nhớ về quá khứ .
Hạnh phúc là gì mà sao từ khi hiểu chuyện tới bây giờ tôi chưa bao giờ thực sự cảm nhận được chỉ thấy đâu đó thấy toàn những mất mát và những nổi buồn mà tôi cũng chẳng biết gọi nó là gì.
Hi vọng sẽ có một ngày tôi sẽ quên tất cả ! Tìm lại hạnh phúc thực sự của chình mình!