Đã lâu lắm rồi em không còn đuợc cái cảm nhận ngọt ngào khi nằm trong vòng tay anh,không còn hờn dỗi.........và chẳng còn nũng nịu nữa!!Chẳng phải mình quên nhau...chẳng phải điều gì ngăn cản.....mà em xa anh!!Đã xa mất rồi!!
Ngay ấy em quyết định ra đi.....đến 1 chân trời mới mà bỏ lại bên anh bao kỉ niệm với những lo toan bộn bề của cuộc sống!!Anh chẳng hề ngăn cản buớc chân em!Anh yêu em và mong mọi điều tốt đẹp đến với em..còn em..đã quá ích kỉ!
Cái ngày mà em ra đi....em biết nó thấm đầy nuớc mắt của sự cô đơn lẻ bóng...của nỗi niềm xót xa trong anh!!Còn em mang trong mình một niềm vui của lòng nhiệt huyết và sự hào hứng......Mâu thuẫn quá phải không anh?
Nhiều lúc em thấy mình thật đáng trách phải không anh?
Tháng ngày đầu tiên của em bên đất nuớc xa lạ thật chẳng có gì đáng ngại....em choáng ngợp truớc không gian vô cùng...truớc cái lạnh tái tê.......Nhưng em không buồn.....Em không lạnh...........Dường như em không có cảm giác gì là xa một tình yêu........Có nhiều lúc em tự hỏi em có nhớ anh như em hằng nghĩ..........và đôi khi em còn nghi ngờ chính tình cảm của mình......"Em sợ 1 ngày em chẳng còn yêu anh/Và trái tim em mang cho nguời đàn ông khác...............Em sợ lắm nếu ta chẳng còn gì nữa".
Nhưng có lẽ nỗi buồn của em thấm sâu tận trong đáy lòng..nó trôi nổi bấp bênh và chẳng hề có đích đến..
Mùa hè !! 6 tháng.....Và có lẽ trái tim em không thể chịu đựng nổi sự im lặng...Những giấc mơ gợi nhớ kỉ niệm....những tình cảm cứ dội vào trái tim...Nhẹ nhàng mà đau đớn..Đã xa rồi ...tất cả đã xa...Em chợt nhận ra em yêu anh nhiều biết chừng nào...nhiều hơn những gì em tuởng!!
Nhưng tất cả rồi sẽ qua phải không anh??Tình yêu sẽ giúp chúng mình vuợt qua tất cả chuỗi ngày tháng này!Hãy chờ em và huớng tới tuơng lai tuơi đẹp của chúng ta...
Đơn giản: Em yêu anh!!