...Gió đang dần xa rời chong chóng để đến vs những cơn gió khác, ham vui để rồi một ngày kia xa thật xa, khi màh gió cảm thấy mệt mỏi và yếu đuối, nó bất chợt nhận ra rằng t/y đích thực của mình là chong chóng. Và rồi vội vã quay lại để tìm 1 miền kí ức đã đánh mất, cái màh gió nhận được là cái nhìn vô cảm, lạnh buốt của chong chóng. Ngay lập tức, nó hiểu rằng mình đã lãng phí quá nhiều t/g, màh trong t/g ấy có thể sống thật vs vui vẻ và chong chóng. Quay lại tìm quá khứ để rồi gió ko còn là gió của ngày nào và chong chóng cũng ko phải là chong chóng màh nó từng biết! Kết thúc ko có hậu lắm, gió phiêu du, tự do khắp chốn nhưng nó ko biết đâu là điểm dừng và đâu là điểm cần đến trong cuộc đời! Rồi đến 1 ngày gió ko ngăn nổi bão, con người thờ ơ đóng cửa vs những cơn gió giá lạnh, gió cũng lạnh căm và tự mình tiêu tan, hòa cùng không khí! Cả gió và chong chóng ko thể đến bên nhau, mặc dù chúng yêu nhau thật sự...
*p/s: có 1 điều màh gió ko hề biết, đó là dù giận gió, nhưng đến tận n~ giây phút cuối của cuộc đời mình, chong chóng vẫn nguyện cầu, sự bình yên cho gió! Và nếu gió biết trước sẽ có kết quả như vậy, được quay lại, liệu rằng nó có thay đổi, cho sau này ko phải hối hận???!
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
(còn tiếp)