Tối nay, Gà lại online…việc này dường như là thói quen với nó.Nó chưa
học bài-vì nó nghĩ còn sáng mai…Nó chưa giặt bộ áo dài – vì nó nghĩ
lát nữa cũng chưa muộn.Hình như là nó đang chờ ai đó. Bởi trong list
của nó có rất nhìêu nick đang online..trong đó có cả windy-
"1 nửa rất iu"của nó..! Nhưng không, tối nay nó đặc cách chỉ chờ 1 nick thui??
Cắn móng tay, cau mày, rung đùi và nhâm nhi gói shachi….dường như nó
chỉ làm chừng đó công việc trên chiếc ghế xoay…
-"lộc cộc"..!
Tiếng hiện nick..! Nó hất tung gói snack, nắm vội lấy con chuột kích mạnh vào nick "sandy".
- mấy ngày nay, mày biến đi đâu mà bặt tăm thế hả??
Thằng sandy có vẻ quạnh quạu.."cái gì"
-còn hỏi nữa! Nhớ làm xong là send cho tao liền! chỉ tao và mày biết thui.Hiểu chưa? –nó hấp tấp đánh phím…
-Thui! Mệt quá! Chuyện của bà thì tự bà lo đi, sao cứ bám riết lấy
tui? Thằng sandy lại đáp khó chịu. cái thằng kì lạ, trước đây nhờ
việc gì cũng hăng hái đi đầu, lần này nhờ mỗi việc cỏn con mà nó lại cau có.
-thui mà!cưng ngoan đi, chị sẽ hậu tạ mừ –con Hà dụ dỗ ngọt thấy "rùng mình"
-thui con lạy bà! oK là đc chứ gì? khổ quá, lo việc của bà mà….ko biết có cơm cháo gì không đây
-sẽ có hậu tạ mà: 3chầu kem, 4li chè thái, 5 dĩa bánh cuốn ít rau
thơm! Con vẫn nhớ, kụ cứ lo xa!
-ha ha! Con ngoan lắm!
-ùhm! Đi cho con cháu nhờ phước!
Dường như là đã thoã mãn, nó out liền.Nhảy phóc lên giường, hí hoáy làm nốt cái gì đó, lẩm nhẩm rồi lại tủm tỉm cười ….!
Woa! Đã quá….! Nó bước xuống giường, vươn vai ngáp đầy sảng khoái.
Ngày mới của nó bắt đầu bằng một bữa sáng như Tây với lát phô mai và 2 lát sănwitch .Nó vớ vội cái balô rồi cuốc bộ tới trường luôn…sáng nay ko mặc áo dài.
Đến lớp, nó vứt cái balô lên bàn rồi nhoài người lên bàn thằng sandy, thằng này đang soi gương làm đẹp….ẹ.
- nè! Đưa đây đi! Còn có 1 ngày nữa là đúng 17/5 rồi
-ui xời! biết rồi ! khổ lắm! nói mãi! Chiều tui bay sang đưa cho, đưa
ở đây cho mấy mụ t8m đó giằng xé , nhằn nát àh!-vừa nói nó vừa ngách mặt sang tụi con gái "xóm nhà lá"
- bà này nhìu chiện ! im tui nặn cái mụn coi! –nó lại đáp với điệu bộ khó ưa.
- ghớm! né ra bà kon! Ko lại văng mảnh vào mặt baby của chị em mình đó- con Thu Mắm chanh chua lại thằng sandy..
- há há! giời ơi! mặt baby á?? Có mà mặt….
Chưa kịp cười cho dứt cơn khoái chí..
-pang!!!!
- Nhớ đó nghen! Ko là ….chết với tui á!
Nguyên quyển sách lí 11 đang đè "nặng kí" trên khuôn mặt xinh trai của thèn sandy . Gà cười nắc nẻ, cả bọn "nhà t8m" kia cũng cười như tát nước vào mặt nó.Trông mặt cu cậu đỏ lựng mà iu ghê!
Chiều.....
nắng còn to lắm.từ trên lầu 2, con Gà băng thật nhanh xuống mở
cổng cho thằng sandy đang thở hổn hển cùng với cái tay đang "hạ nhiệt" lia lịa..
-cho cốc trà đá thêm tí chanh !Mau!- nó ngồi phịch trên ghế salon! Thở lấy thở để....
-đây! Đây! đường xa vất vả cho cụ quá!-cái Gà vớ tay giật quạt chạy …
-Ực! Ực!
chỉ 2 hơi là hết li nước, thằng sandy nói gấp:
-đó! Trên móc xe á! lần này là hết nhiệm vụ nhá!
Gà giật gói đồ vội đến nỗi ngã luôn chiếc X-game của thằng sandy.
-Woa! Đúng chuẩn! kiểu này hơ-nỳ tao sẽ vui lắm cho mừ xem.Ka ka!
Thằng sandy nguýt 1 cái rồi vớ vội cuốn tử vi nằm ì trên ghế.Gà chạy như điên lên gác dặn lun:
-ăn dưa thì mở tủ lạnh nha! phần công ông á!
Bỏ mặc những lời của nó, thằng sandy liếc xuống đồng hồ, khuôn mặt lộ vẻ lo lắng :"còn 3 ngày nữa, sao nói với bả đây? Thui chắc thằng windy
biết cách..! Im lặng là đô la mà!!"
Trên phòng…Cái Gà xem lại gói đồ, thì ra là cái ví da màu xanh cho nam, nhìn đơn giản nhưng kute cực! bên ngoài cái ví là 2 đứa nhóc đang nhổng lên kiss nhau, iu ghê.!!
"công nhận thằng này ngố ngố vậy mờ tinh phết!"- nó mỉm cười nghĩ thầm.
Cái ví da được nó đặt trong cái hộp vuông màu hồng phấn trông rất bắt mắt.Thắt nơ thật điệu nghệ, nó nâng niu cái hộp một cách sung sướng và
mãn nguyện. Nó hăng say đề vào cái thiệp sinh nhật mà đêm hôm kia, nó đã thức tới gần 12h đêm để hoàn thiện, chỉ gỏn gọn "chúc ku 17 vui vẻ", kí tên "Heo ^_^". Xong mọi việc, nó đặt gói quà vào hộc bàn một cách trang trọng và cẩn thận để chờ tới ngày 17/5. ÔI! chỉ còn ngày mai và đêm nay nữa thôi. Nó sẽ…nó sẽ...
Rồi tiếng điện thoại reng reng cắt đứt dòng suy nghĩ của nó. Tim nó đập thình thịch khi nhìn thấy tên "windy", nó vội vàng cầm máy:
-a lu! Ku hả?
Không chờ trả lời, nó tiếp:
-Ngày mai ku rãnh ko? Qua chỗ thằng sandy bé nói cái này nhá!
Im lặng… đến nỗi nó có thể nghe thấy tiếng muỗi vo ve, nó thấy có điều gì khác thường, bình thường windy của nó đâu có vậy. lát giây sau,
tiếng nói thân quen nhưng sao hôm nay nghe buồn buồn:
-àh bé này, hôm nay ku điện thoại chỉ để nói với bé điều này…ngày mai…! Ku…àh..
Nó hồi hộp, tim nó đập lên từng hồi, sự tinh tướng của nó nhanh chóng hiện lên như mọi ngày....
-gì mà lung ta lung túng thế hả? Aaaaaaaaaa! Em biết rồi…ku đừng nói…đừng nói! mất linh đó…hi hi!
-ko! Bé này…mai..sáng mai 7h, ku và gia đình sẽ…sẽ bay sang Anh…việc này lâu rồi, nhưng ku sợ nói sẽ làm bé …buồn…nhưng thực sự thì…
-……….
ở đầu dây bên kia,chỉ nghe tháy tiếng tút tút thật dài! tối đó cái Gà ko ăn cơm tối…
Sáng hôm sau, nó đi học thể dục.Tạt ngang qua nhà thằng sandy như thường lệ:
-hế-lu! chở tao đi học mày! tự nhiên thấy đau bụng quá . .( Nai tháy ớn...)
Thằng sandy lộ vẻ ngạc nhiên pha chút tội lỗi:
-ủa? sao sang nay mày .. àh! Mày biết việc thằng windy sang….ơ…
-thôi mày! đi nhanh coi! trễ rồi kìa! lảm nhảm gì nữa!
dường như lúc này, cái Gà đang bị xoáy sâu vào một luồng cảm giác rất khó chịu. Tim nó đập nhanh, đau quặn! Nó muốn mình luôn mạnh mẽ, nhưng nước mắt chỉ chực ứa ra.Biết đượcc điều đó, thằng sandy quay lại quát:
-đi! Đi với tao! người yêu mày đi mà mày ko tiễn à? Gói quà đâu? Đem theo tặng nó chứ?? 1 tháng nay tao với mày đi công toi à?? Có hâm ko đấy??con Heo kiaaa!!
Con hà xuống xe đi bộ, chiếc xe đờ-my màu hồng ngã vật trên hiên và đè lên ngón chân cái thằng sandy..
-mày đứng đó! Nghe ko? Con kiaaaaaaaaa!
Quên mất cái chân đang đau, thằng sandy chạy lại nắm lấy tay con hà
kéo nó lên xe.Nó phóng như điên trên đường quốc lộ. Lúc đó là 7h5, hơi
trễ…!
Đoạn gần tới ngã tư, đèn đỏ bật! nhỏ gà bước xuống xe, đi nhanh vào tán cây me tây như ai đó đang kêu nó. Thằng sandy đuổi theo, dắt xe vất chỗ cột đèn.Cái Gà tức tưởi:
-tao biết! tao biết cả rồi! windy giấu tao , mày giấu tao…! Trêu tao!...ác lắm! tức lắm....
Giờ đã 7h30 rồi.Bay mất rồi! đi mãi rồi! đến đó ngắm Tây à…!
Thằng sandy sựng lại, trân người ra đó mà chỉ biết nhìn con gà nước mắt giàn dụa! Nấc! như mọi ngày, nó sẽ chọc cho con Gà vừa cười vừa khóc, nhưng hôm nay, nó chả biết làm sao cả! nó ước gì sẽ mất dạng hoặc ko tồn tại ngay lúc đó.Dường như chỉ có thế là đủ nó khẽ ngoắt tay con Gà : " cho nhờ cái vai này! Làn này free hẳn hoi! ! Danh dự đó:"
Con gà gục xuống vai nó, thằng sandy nắm chặt 2 tay lại, mím mối, ko nhúc nhích để làm cho cái Gà cảm tháy bình yên …Nó cảm tháy vai phải nó ướt sũng…Mặc kệ, về nhà nó sẽ giặt sau…
Cái nắng gàn trưa của thành phố thật gay gắt.Cả đoạn đường dường như chỉ có tiếng lá cây va xào xạc, lẫn vào trong gió là tiếng nấc của ai đó
…Xa xa, lá rụng đầy cuốn theo làn gió , bóng một cậu học trò đang
lấp bóng của một cô học trò nhỏ bé.