:: Trang Chủ
» Lưu Bút
» Diễn Đàn
» Chơi games
» Nghe nhạc
» Xem phim
» Truyện tranh
» Avatars
» Phòng Tranh

Thơ Tình
Truyện Tình
Vườn tình yêu
Nghệ Thuật Sống
Danh ngôn tình yêu

Tin căn bản
Mẹo vặt
Đồ họa
Kho Download

Học tiếng Anh
Học tiếng Hàn
Học tiếng Hoa

T==============T
ID:  PASS:  
» Quên mật khẩu   » Đăng ký tài khoản mới
Hỏi và đáp
Hôm nay,  
TRANG CHỦ
Lưu bút
Tình yêu
Diễn đàn
Nghe nhạc
Xem phim
Chơi game
Phòng tranh
Quy định
Hỏi đáp
Tình Yêu
Thơ Tình
Truyện Tình
Nghệ Thuật Sống
Vườn Tình Yêu
Tâm Hồn Cao Thượng
Tin Học
Tin Căn Bản
Mẹo Vặt
Đồ Họa
Internet - Web
Kho Download
IT 360°
Giải Trí
Danh Ngôn
Thơ Thẩn
Truyện Cười
Truyện Ngắn
Truyện Ngụ Ngôn
Truyện Truyền Thuyết
Cổ tích - Sự tích
Thế giới games
Học Ngoại Ngữ
Tiếng Anh
Tiếng Hàn
Tiếng Hoa
English audio
English story
Học qua bài hát
Văn phạm tiếng Anh
Kỷ niệm áo trắng
Người thầy
Thơ áo trắng
Kỷ niệm không phai
LIÊN KẾT
Vườn Tình Yêu

Sự vỡ òa

        Tác giả: hồng nhung

…Em chỉ muốn ôm chầm lấy anh thôi, ôm và siết anh thật chặt, thật chặt…Nước mắt em mới hôm nào rớt trên vai anh…Giờ rớt trên bàn tay đang rất cần hơi ấm của một bàn tay! Em vẫn muốn là con mèo con bé nhỏ, nằm cuộn tròn trong lòng anh, nghe tim mình khẽ rung động khi cảm nhận thấy tình yêu đang tràn ngập…

28/8/2010

Tiễn anh đi rồi…

Anh đi từ ngày hôm qua nhưng sao đến tận bây giờ em mới chợt nhận ra?

Có phải chăng là chỉ khi sự cô đơn và trống vắng cùng nỗi nhớ bất tận ùa về thì lúc này em mới hiểu con tim mình đang đau nhói…

“…I cry sliently…” Từng nốt nhạc như chiếm lấy hồn em…Cùng với cảm xúc ngập tràn…Cái giây phút em trở về cánh cổng kia chỉ với một mình, em đã biết mình đã phải tạm xa anh…em không dám quay đầu lại nhìn, vì lòng nặng lắm…Cái hình ảnh anh dần đi xa cứ như bóp thắt lấy trái tim đang nấc lên ngẹn ngào…Cái nắm tay cuối cùng em thấy sao mong manh quá…Em chỉ muốn ôm chầm lấy anh thôi, ôm và siết anh thật chặt, thật chặt…Nước mắt em mới hôm nào rớt trên vai anh…Giờ rớt trên bàn tay đang rất cần hơi ấm của một bàn tay! Em vẫn muốn là con mèo con bé nhỏ, nằm cuộn tròn trong lòng anh, nghe tim mình khẽ rung động khi cảm nhận thấy tình yêu đang tràn ngập…

Đôi môi em sao mấp máy…Nhớ khi gọi tên nhau…

Sao anh lại cứ ám ảnh tâm trí em như thế? Sao không giây phút nào anh lại thôi hiện diện trong tâm trí em như thế? Anh ác lắm anh có biết không? Anh cho em tìm được tình yêu thực sự và giờ thì anh bỏ em lại với những tháng ngày mong nhớ…

Lần đầu tiên trong cuộc đời em cảm nhận được là thật sự con tim mình đã yêu…Lần đầu tiên em thấy thoát được những cảm giác dựa dẫm và tự bước trên đôi chân mình để tìm kiếm tình yêu! Em đã vứt bỏ tất cả…Vứt bỏ những cái sợ hãi…Vứt bỏ cái kiêu hãnh của một kẻ chỉ muốn điều khiển khi yêu…Vứt bỏ những cảm giác dằn vặt khi nhớ về quá khứ của cả anh và em…Em đã thôi suy nghĩ về cô ấy cũng như thôi suy nghĩ về những kỉ niệm cũ của bản thân mình…

“Ngộ nhận” chỉ là một cái cớ để biện minh cho sự thay đổi? Nhưng sự thật là em đã chạy trốn quá khứ và nép vào lòng anh, vì đó là nơi có tình yêu đang chờ đón em... Một tình yêu thật bất ngờ, thật tự nhiên và cũng thật mãnh liệt! Em không thể giải thích được tại sao lại yêu anh như vậy…Là những cảm giác lần đầu tiên trong cuộc đời mà em có được! Anh có biết hay không?

Anh không ngọt ngào…

Anh hay đùa…

Anh cũng không hiểu được những gì em phải dồn nén…

Anh không bên em lúc em gọi cho anh và khóc…

Anh không thể quên hẳn cô ấy…em biết…Vì anh nợ ân tình của cô ấy quá nhiều…nhưng không phải tình yêu mà là tình nghĩa!

Nhưng…

A khiến con người em trở nên ngọt ngào! Anh đã dạy em nói những lời yêu thương mà trước kia chưa từng một lần em thốt ra…Và khi đó, khi nói ra hết những tình cảm chân thành của con tim mình thật là hạnh phúc!

Anh mang đến những nụ cười ấm áp làm lấp đi nước mắt trong em. Bên anh, em cảm nhận được thật nhiều niềm vui… Có những cái tưởng như đang đùa nhưng mang đầy những lời muốn gửi gắm cho nhau… Giá trị và ý nghĩa đích thực là khi cả hai chúng ta đều nhận ra những điều đó!

Anh khiến em dần tháo ghỡ những cảm xúc dồn nén. Đơn giản hóa những vấn đề trong cuộc sống, sẵn sàng đối mặt và sẵn sàng tha thứ cho bản thân…anh đã cho em biết dư luận xã hội là điều không thể tránh khỏi, và quan trọng là ta biết thế nào để vượt qua nó! Chính anh đã tiếp cho em thêm bao sức mạnh và niềm tin bằng những cái nhìn tràn ngập yêu thương!

Anh khiến em mạnh mẽ hơn, vì khi em muốn trở về cảm giác dựa dẫm thì không có anh bên cạnh! Cái đêm em gặp chuyện…chỉ có một mình em trên phòng…áp người vào góc tường và em đau khổ như người chưa bao giờ đau khổ! Những ám ảnh tuổi thơ trỗi dậy dày vò con người em… anh đã không đến bên em lúc đó… và ngày hôm sau thì em nhận ra mình hoàn toàn có thể vượt qua mọi chuyện tồi tệ nhất mà không cần phải dựa dẫm vào ai!

Và…

Anh đã kể với em về việc cô ấy đã chăm sóc anh như thế nào trong một thời gian dài khi anh nằm viện, và rằng quá khứ sẽ là bài học cho bản thân… sự khác nhau trong cách nghĩ của anh và cô ấy là nguyên nhân bắt đầu những rạn nứt…Những chuyện đó anh hoàn toàn có thể không nói với em, nhưng anh không làm thế và em cũng không làm thế đối với anh!

Ngay lúc hai con người đã quá mệt mỏi với tình yêu thì lại gặp một tình yêu! Cả hai cùng dìu nhau đứng dậy, cho nhau thấy tình yêu đích thực đẹp đến dường nào!

Anh cho em thấy tình yêu không hề gò bó hay gò bó theo một nghĩa khác, tức là phải luôn nhắc nhở trái tim…nhắc rằng đừng mải mê tìm kiếm nữa…hãy là người dừng lại trong cuộc đời nhau…hãy buộc trái tim mình lại với nhau…đừng để bao cố gắng vun đắp những ngày qua trở nên vô nghĩa…

Tất cả những gì anh mang đến cho em thật giản đơn, bình dị và thật chân thành…

Và như thế, em yêu sự mộc mạc từ chính con người anh…không hoa mĩ…không quá bay bổng…Mộc mạc, bình dị và chân thành như những con người quê mình đúng vậy không anh?

Anh bảo rằng: “Tình yêu mình quái mà!”. Uhm, không quái đâu anh, tình yêu mình là định mệnh!

Như một sự sắp đặt sẵn đến mức hơi khó tin! Nhưng tất cả là có thật! Em chủ động gọi tên anh là có thật, mặc dù chưa bao giờ em ngẩng mặt lên nhìn anh mỗi khi anh thấy và gọi em!

Rồi những lời dự đoán trong sách, lá số tử vi đã nói rằng người con trai đến với em vào thời gian từ tháng 6 đến tháng 8 năm em 19 tuổi sẽ trở thành chồng của em một cách bất ngờ! Em đã chờ người con trai đó… Rồi đầu tháng 6, anh bất ngờ đến bên em và anh tạm thời xa em cuối tháng 8 này đây…Có những cái như đã định vào số mệnh, chỉ đợi lúc thời gian gật đầu… Dẫu biết không nên tin quá vào số mệnh, nhưng làm sao để không phải tin và suy ngẫm…

82 ngày bên nhau nhưng kỉ niệm thì thật nhiều phải không anh? vì cả anh và em đều đã cố gắng hết mình để dành thời gian mình có cho nhau…Những nơi mình đã đặt chân qua không nơi nào là không có những tiếng cười giòn tan xóa tan hết muộn phiền và mệt mỏi…

Tình yêu là nơi cả anh và em tìm về…

Rất nhiều và rất nhiều kỉ niệm, và có những kỉ niệm mà chỉ có anh và em mới có thể có!

Nhớ những đêm rong ruổi ngoài đường, hít bụi, ngắm mưa, nhớ em đã hứa với anh “điều gì đó” trước cái xe mang biển số 59K-9757!

Nhớ lúc anh vụng về cột tóc cho em bằng…bọc nilong!… nhớ lúc dầm mưa cả buổi chiều, lạnh run nhưng có nhau bên cạnh thì thật ấm áp…nhớ lúc giành ăn, nhớ quán tàu hũ quen thuộc, lại nhớ cả những cái cụng ly! Có những lúc em như đã say nhưng em vẫn uống tiếp vì em biết không ở đâu em sẽ an toàn như ở bên anh!

Nhớ khi bàn tay em ôm lấy gương mặt anh, em đã khóc nấc lên như một đứa trẻ vì em sợ sẽ quên mất từng đường nét trên gương mặt anh khi phải xa nhau…

Rồi em lại nhớ nơi mà anh gọi là “Ngôi nhà hạnh phúc” trong khi em nhăn mặt gọi đó là “Địa ngục trần gian”! Nơi đó chắc chắn là nơi mà khi xa nhau cả anh và em đều sẽ nhớ rất nhiều…Vì những kỉ niệm ở nơi đó là…

Rồi nhớ những ngày trời trong xanh, mình cùng đi thám hiểm những “vùng đất mới”, đó là những nơi lần đầu tiên em đặt chân tới, rất gần gũi nhưng em chưa từng biết đến sự hiện diện của nó!

Nhớ khi cả lần đắm mình xuống làn nước, em như con mèo con sợ hãi rùng mình khi chỉ cần nghĩ tới cái lạnh dưới mặt nước kia là không dám chạm chân vào! Và nhớ cả những gì em đã trải qua với anh dưới làn nước ấy, có phải chăng đó là dấu ấn?

Rồi em nhớ những buổi chiều anh chân trần chạy bộ với em tíu tít những tiếng cười, nhớ những cái chạm tay…cố tình của a! Nhớ gương mặt anh nhễ nhại mồ hôi thật đáng yêu…

Nhớ chỗ mà lần đó em giận anh và tưởng chừng lúc đó em sẽ không chiến thắng được cái “tôi” của chính mình…Nhớ nơi quen thuộc của mình…chỗ ngồi  lí tưởng mà, có cây, có gió và có cả trăng!

Nhớ luôn những lần bắt anh dọn dẹp rác sau khi ăn uống no say! Nhớ luôn lần đầu tiên ngồi sau xe anh, em đã bỏ rác vào người anh như thế nào! Anh nói với em, đó là ấn tượng khó quên của anh về em ngay bữa nói chuyện đầu tiên!

Ôi, nhớ nhiều quá anh ạh! lại ùa về rồi…Ùa về nhiều lắm… kỉ niệm này chưa kịp nguôi thì kỉ niệm khác đã xuất hiện…Nhiều lắm…Chỉ 82 ngày thôi nhưng sao đọng lại nhiều như vậy! Tình cảm cũng lớn dần lên, và giờ thì anh và em đều có thể khẳng định với nhau rằng, trong tim chỉ có mỗi nhau thôi!

Những tấm ảnh kỉ niệm không thể giúp em vơi đi nỗi nhớ đang cháy bỏng trong tim… chới với giữa cơn mơ, thấy anh về bên em, thật gần…mỗi bước chân đi trên những nơi ta từng qua khiến em không giây phút nào thôi nhớ về anh!

Rồi chắc chắn sẽ có những mối quan hệ mới, những lo toan, những bộn bề, những công việc mới dần làm vơi đi nỗi nhớ da diết trong em. Em không thể nói rằng em sẽ mãi nhớ anh như lúc này, vì nếu như thế là em sẽ nói dối anh và lừa gạt chính bản thân mình, nhưng một điều em muốn khẳng định là SẼ KHÔNG MỘT AI CÓ THỂ THAY THẾ ANH TRONG EM, kể cả khi anh đã không còn thuộc về em, vì tình cảm trong em đã đủ lớn để không ai có đủ sức chinh phục được trái tim em lần nữa!

Em sẽ giữ lời hứa của bản thân mình, vì em mãi nhớ câu nói của anh: “ Trước khi làm việc gì hãy dành 3 giây và ngĩ về tình yêu của mình!”. Vì câu nói đó, vì em tin anh sẽ đợi em nên em sẽ luôn giữ mình thật tỉnh táo, giữ tình cảm của mình mãi vẹn nguyên…

Lời hứa của anh, lời hứa của em…Em không hẳn tin vào lời hứa nhưng em chờ xem hành động! Vì giá trị của lời hứa không phải nằm ở những cái chót lưỡi đầu môi…

Đến khi anh đọc được những dòng tâm sự này của em thì em đã lấy lại được bình yên rồi anh ạh! Trút hết những gì chất chứa trong lòng những ngày qua rồi, giờ em lại tìm thấy bình yên  và sự thanh thản! Bình yên như những giây phút có anh bên cạnh em vậy! Thật ấm áp, tình yêu của anh đã làm làm ấm lại tim em sau những ngày lạnh giá…

Em sẽ nhanh chóng lấy lại năng lượng cho một cuộc sống mới, một cuộc sống tạm thời không có anh! Cuộc sống không có anh em sẽ mạnh mẽ hơn! A hãy cứ đi đi, đừng quay đầu nhìn lại, còn bao nhiêu việc ngoài kia đang cần a thực hiện… Anh hãy cứ yên tâm mà công tác, hãy cứ sống thật tốt và hãy luôn nhớ về em… Đến lúc nào đó anh mỏi mệt thì cũng đừng chán nản,vì em sẽ luôn bên anh, sẽ san sẻ giúp anh những muộn phiền…Em tin anh, anh cũng tin em, mình cùng tin nhau và cùng sẽ gặp nhau ở nơi hạnh phúc đang đón chờ, anh nhé!

 

Đã được xem 2522 lần
Sưu tầm bởi: macthanhnguyen
Cập nhật ngày 03/10/2010


CẢM NHẬN
hj
mih thấy tấm ảnh đó rất wen ko bít bạn học trưòng nào zạ?
Được viết bởi thanhhoa5493 (19/10/2010 - 9:43:12 AM)
cam on ban
doc bai viet cua ban that cam dong
Được viết bởi macthanhnguyen (04/10/2010 - 3:26:12 PM)
TÌM KIẾM

Search
« Tìm nâng cao »
TIÊU ĐIỂM
10 Tin Nhắn Ấm Áp
Em sẽ yêu anh nếu anh biết........
100 ĐIỀU LÃNG MẠN NHẤT
Bạn đang yêu ???
Những ý tưởng tình yêu
Ði tìm một nửa đích thực của bạn
Phải lòng em
Những lỗi phái nam thường mắc phải khi bắt đầu yêu
Em mãi nghi ngờ tình anh.
Tình đầu mong manh
SÔI ĐỘNG NHẤT
Lần gặp đầu tiên
Lần gặp đầu tiên
Em mất anh, mãi mãi mất anh!
Ý nghĩa của hoa hồng xanh
Gửi Lại Chút Yêu Thương
Tự tình....
(^-^)+(^-^)...Nhớ Em...(^-^)+(^-^)
(^-^)+(^-^)...Nhớ Em...(^-^)+(^-^)
(^-^)+(^-^)...Nhớ Em...(^-^)+(^-^)
Mưa Trên Đảo Nhỏ
LIÊN KẾT WEB
Game Online
Học thiết kế web
Xem phim - Nghe nhạc
Nhạc Flash
Truyện Tranh
Avatars
Chat trên web
NHÀ TÀI TRỢ
 
Thung lũng Hoa Hồng - Mảnh đất của TÌNH YÊU - Diễn đàn TÌNH YÊU lớn nhất Việt Nam- Love Land - Informatics - Relax worlds
Tình Yêu | Tin Học | Giải Trí | Ngoại ngữ | Nghe nhạc | Xem phim | Flash games | Truyện tranh | Thế giới avatars | 15 phút chia sẻ | Lưu bút
Copyright © 2005 Thung Lũng Hoa Hồng. - All rights reserved. Designed and Coded by Thành Nha