:: Trang Chủ
» Lưu Bút
» Diễn Đàn
» Chơi games
» Nghe nhạc
» Xem phim
» Truyện tranh
» Avatars
» Phòng Tranh

Thơ Tình
Truyện Tình
Vườn tình yêu
Nghệ Thuật Sống
Danh ngôn tình yêu

Tin căn bản
Mẹo vặt
Đồ họa
Kho Download

Học tiếng Anh
Học tiếng Hàn
Học tiếng Hoa

T==============T
ID:  PASS:  
» Quên mật khẩu   » Đăng ký tài khoản mới
Hỏi và đáp
Hôm nay,  
TRANG CHỦ
Lưu bút
Tình yêu
Diễn đàn
Nghe nhạc
Xem phim
Chơi game
Phòng tranh
Quy định
Hỏi đáp
Tình Yêu
Thơ Tình
Truyện Tình
Nghệ Thuật Sống
Vườn Tình Yêu
Tâm Hồn Cao Thượng
Tin Học
Tin Căn Bản
Mẹo Vặt
Đồ Họa
Internet - Web
Kho Download
IT 360°
Giải Trí
Danh Ngôn
Thơ Thẩn
Truyện Cười
Truyện Ngắn
Truyện Ngụ Ngôn
Truyện Truyền Thuyết
Cổ tích - Sự tích
Thế giới games
Học Ngoại Ngữ
Tiếng Anh
Tiếng Hàn
Tiếng Hoa
English audio
English story
Học qua bài hát
Văn phạm tiếng Anh
Kỷ niệm áo trắng
Người thầy
Thơ áo trắng
Kỷ niệm không phai
LIÊN KẾT
Truyện Tình

Lời hứa về mùa hạ

        Tác giả: Thu Hiền

1 - Buổi chiều một ngày đầu mùa hạ, Trân được trở về quê nhà sau hơn ba năm đi xa. Người bạn gái thân thiết thời niên thiếu gọi điện hẹn gặp cô ra quán, vẫn là khoảng giếng trời vuông vức nhìn lên khoảng không màu xám đục.

Vài cơn gió lạ từ sau tòa cao ốc dội lại báo hiệu cơn mưa. Từng con cánh cam bay vút lên chao qua chao lại khoảng giếng trời rồi đập mình vào ô kính và tả tơi rụng xuống. Họ ngồi gần bên nhau. Hai đứa con gái rì rầm kể lại một vài chuyện từ những ngày xa xưa cũ.

Trong quán, bản nhạc Promise me (hứa với anh) của Beverlt Craven cất lên. Bóng tối dần trĩu xuống. Giai điệu da diết và những khoảng lặng bất thường hiện ra.

Bỗng, tiếng gõ ầm ào của mưa rào vẳng đến. Một ai đó đứng ngoài quán. Qua ô cửa kính mỏng manh, chiếc áo mưa người ấy mặc có màu xám ngắt. Người bồi bàn chạy ra mở rộng ô cửa. Chiếc áo mưa màu xám lao vút vào bên trong. "Mưa lớn quá. Chờ tôi lâu chưa vậy?". Một giọng nói khản đục đầy hồ hởi cất lên.

Cô bạn Trân mỉm cười, kéo tay người ấy ngồi xuống. "Đây là Huy, anh ấy là đồng nghiệp của mình và đã biết về bạn từ rất lâu". Không mỉm cười chào lại, bất giác Trân ngồi lùi sâu vào trong lòng ghế.

2 - Những ngày sau, bằng nhiều cách kỳ lạ khác nhau, Huy bước vào kỳ nghỉ ấy của cô theo một cách đặc biệt mà dường như chỉ có mình anh mới tìm ra được.

Buổi sáng, mưa rào mùa hạ vẫn trút xuống một dày đặc hơn. Mưa nhiều đến nỗi cô không thể đi đâu được nữa. Ngồi ngật đầu trong ghế, Trân lắng nghe những tiếng mưa từ trời cao đổ lại. Vài người bạn cũ rải rác gọi điện hỏi thăm và tán gẫu. Ở quãng ngắn giữa chừng câu chuyện, Trân ngước nhìn ra.

Phía bên ngoài ô cửa kính đang nhạt nhòa trong mưa in bóng một ai đứng đó. Bật dậy, đẩy cửa. Nhành cây ướt sũng chạm tay vào bên trong mang theo những giọt rơi mát lạnh.

"Là anh ư, Huy?". Người đàn ông ấy lao vút vào mang theo một chiếc túi nhỏ. Bên trong, hai chiếc hambuger được bọc kỹ nhiều lớp giấy, còn ấm sực. "Đêm qua ngủ mê, anh gặp bạn thân của em, và cô ấy nói trước kia em rất thích loại bánh này". Huy nói và thả người xuống ghế.

Trân mang cho anh một ly trà lạnh rồi cầm trong tay mẩu bánh, ngồi nhai lặng lẽ. Vài cơn gió mùa hạ, qua ô cửa len lỏi vào phòng và mang theo hơi thở mát. Huy nhoài người lên, anh vơ tay lật giở vài trang giáo trình cô mang từ bên kia về. Một bức ảnh Trân chụp chung với Ken rơi ra. Huy nhặt nó lên, ngắm nghía một hồi rồi chống tay đốt thuốc và anh tung ra lời nhận xét "Bạn trai của em đấy ư? Trông cũng được nhưng anh cá là tụi em chẳng hợp nhau thì phải!".

Rồi các buổi cuối chiều sau đó, Huy thường bất ngờ gọi điện cho cô. Anh hào hứng đọc tên một vài tài liệu quý giá nào đó mà cô đang tìm kiếm hoặc đọc vanh vách địa chỉ quán cà phê yên tĩnh mà anh vừa phát hiện ra. Dứt lời, anh lao tới và mang cô đi...

3 - Những ngày của mùa hạ ấy vẫn đang còn diễn ra nhưng bầu trời lúc hoàng hôn đã trong và lành lạnh. Trân ra đứng bên cửa sổ và nhìn xuống vườn, trong tay cầm cốc cà phê to. Đồng hồ điểm sáu giờ ba mươi chiều. Mấy ngọn đèn đường thi nhau bật lên và hắt sáng xuống thảm cỏ. Một con bọ cánh cứng từ lùm cây lao ra, bay lượn. Rồi có một chiếc máy bay vụt qua. Tiếng động cơ ì ầm thả vào thinh không.

Ngước mắt nhìn lên trời cao, các ý nghĩ trong Trân trở nên hoang hoải. Cô đưa tay lục tìm điện thoại. Số của Huy hiện ra. Sau vài giây ngắt quãng rồi đường dây được kết nối "Sáng mai em sẽ đi, chắc còn rất lâu mới gặp lại", Huy hơi bất ngờ: "Tại sao chiều qua em không nói trước?". Cô im lặng. Thật khó khăn. "Anh sẽ gửi em một message".

Cô đưa điện thoại xuống, chờ trong nửa phút, tiếng chuông báo hiệu rung lên. Bấm nhẹ bàn phím, một giai điệu của bài hát Promise me dìu dặt "Promise me you will wait for me, cos will be saving all my love for you". Đứng dựa hẳn người vào khung cửa, Trân lặng lẽ nhìn ra...

4 - Trở lại vùng đầy tuyết trắng, cô và Ken lại bên nhau. Vào buổi chiều ngoại khóa, như thường lệ, cả hai nhảy subway đi ra phía cửa rừng. Cái lạnh lan tỏa đột nhiên khiến cô trở nên lười biếng. Trong khi Ken trượt tuyết, cô ngồi lại một mình bên một gốc cây to bị người ta vừa đốn xuống.

Từ thân cây ấy, phả ra xung quanh mùi thơm tinh sạch. Bó gối nhìn ra xa, cô nhận thấy người gác rừng quen thuộc đang bước tới. Ông ra dấu hiệu chào, ngồi đối diện bên Trân. Bâng quơ về thời tiết rồi ông thông báo với cô việc đàn chim sau rừng đã đi trú hết tới miền nhiệt đới nào đó. "Ví dụ như nó bay về Việt Nam quê hương cô chẳng hạn, ấm áp, an lành". Ký ức về mùa hạ quê nhà khẽ cồn lên..." Sau kỳ nghỉ, trông cô có gì bất ổn".

Câu nhận xét bất chợt, tinh ranh của người già vang lên. Trân cúi đầu gục gặc và lặng im. Đưa tay vào túi jacket, người gác rừng lấy ra cho cô một chùm nho xanh. "Kinh nghiệm của cuộc sống đã dạy tôi rằng hãy lựa chọn theo những gì mà con tim mình mách bảo". Ông nói rồi mỉm cười, âu lo...

5 - Sau buổi đi trượt tuyết ấy chừng hai tháng, Trân đã cân nhắc thật lâu cảm xúc của mình rồi nói lời chia tay Ken. Với bản tính kiệm lời, Ken không hỏi cô nhiều về lý do, anh chỉ buồn rầu tung ra một câu mơ hồ là "Hình như em đã gặp được một người nào đó". Trân quay đi.

Một đêm thức khuya, trong khoảng không gian tĩnh mịch của campus, có một vài sinh viên Chineses khó ngủ. Họ ồn ào trong giai điệu ngẫu hứng của một đoạn nhạc jazz nào đó, rồi đột nhiên vang lên một sự da diết khác thường. "Promise me youwill wait for me. I need to know you feel the same way too. And will be home, I will be home soon..."

Trân lao mạnh ra, đẩy tung ô cửa, tưởng như có bóng dáng ai mặc áo màu xám nâu cầm hambuger đứng đó. Mưa đang bắt đầu rơi rơi xuống. Cái lạnh ùa vào làm cô òa khóc. Lẩm bẩm một mình mà cô ngỡ tưởng như đang nói với người tên Huy. "Có lẽ em sẽ sớm trở về nhà thôi, em hứa!".

Đã được xem 2381 lần
Sưu tầm bởi: Camchuong
Cập nhật ngày 02/07/2007


CẢM NHẬN
Chưa có cảm nhận nào đc viết cho bài này!
TÌM KIẾM

Search
« Tìm nâng cao »
TIÊU ĐIỂM
Ý nghĩa của hoa hồng xanh
Sự Tích Hoa Hồng Xanh
Anh đã khiến em bị tổn thương!!!
Em nhớ và ... ghét anh
Yêu anh
Mưa Và Nước Mắt
CHUYỆN TÌNH TAY BA
Lại gần anh thêm chút nữa.......
Hãy Để Anh Yêu Em
Anh Nơi Đâu Em Vẫn Chờ
SÔI ĐỘNG NHẤT
Lần gặp đầu tiên
Lần gặp đầu tiên
Em mất anh, mãi mãi mất anh!
Ý nghĩa của hoa hồng xanh
Gửi Lại Chút Yêu Thương
Tự tình....
(^-^)+(^-^)...Nhớ Em...(^-^)+(^-^)
(^-^)+(^-^)...Nhớ Em...(^-^)+(^-^)
(^-^)+(^-^)...Nhớ Em...(^-^)+(^-^)
Mưa Trên Đảo Nhỏ
LIÊN KẾT WEB
Game Online
Học thiết kế web
Xem phim - Nghe nhạc
Nhạc Flash
Truyện Tranh
Avatars
Chat trên web
NHÀ TÀI TRỢ
 
Thung lũng Hoa Hồng - Mảnh đất của TÌNH YÊU - Diễn đàn TÌNH YÊU lớn nhất Việt Nam- Love Land - Informatics - Relax worlds
Tình Yêu | Tin Học | Giải Trí | Ngoại ngữ | Nghe nhạc | Xem phim | Flash games | Truyện tranh | Thế giới avatars | 15 phút chia sẻ | Lưu bút
Copyright © 2005 Thung Lũng Hoa Hồng. - All rights reserved. Designed and Coded by Thành Nha