Đúng, anh là một chàng trai mà rất nhiều cô gái mong muốn được làm người yêu.
Em không biết vì sao giữa bao nhiêu cô gái sẵn sàng làm người yêu của mình, anh lại chọn em. Em thì có gì đâu chứ, một con bé suốt ngày chỉ biết ăn rồi chơi, đi làm nhàn nhàn, cuối tháng lãnh lương đi shopping, không phải lo vấn đề cơm áo gạo tiền, làm bao nhiêu xài bấy nhiêu, nói đúng hơn là em vô tư.
Khi nghe thằng bạn nói anh có nhiều người để ý nhưng vẫn chọn em, đúng ra em nên vui mới phải vì em đã phải có cái gì đó nổi bật nên anh mới yêu. Nhưng em lại buồn vì chúng mình không được như những cặp tình nhân khác gặp nhau thường xuyên. Em và anh ở cách xa nhau quá, cả mấy trăm cây số, nếu đi cũng phải mất mấy tiếng đồng hồ bằng xe hơi. Em buồn vì em thấy mình thật vô dụng, không lo gì được cho anh, khi anh bệnh không có em bên cạnh, khi anh buồn không có ai để tâm sự. Ngay cả trong những ngày lễ tết hay sinh nhật anh, sinh nhật em, chúng ta cũng không được ở gần nhau.
Rồi tự nhiên em cảm thấy mình ích kỷ quá. Sao lại bắt anh yêu em trong khi em có mang lại hạnh phúc gì cho anh đâu? Nghĩ đến đây, em muốn chia tay anh để không ràng buộc anh nữa, để anh tìm được người nào đó tốt hơn em và lo cho anh hơn em. Nhưng tính ích kỷ trong em lại trỗi dậy. Em lại sợ mất anh, nghĩ đến cuộc sống sau này không có anh, chắc em sẽ đau khổ lắm.
Em yêu anh nhiều hơn cả bản thân nữa. Chắc anh không biết điều đó và cũng không yêu em nhiều nên có lúc nói ra những lời làm em rất buồn. Hay vì anh cũng suy nghĩ giống như em, không muốn em thiệt thòi nên anh đã bảo em quen người khác, đừng nhớ anh nữa?
Tại sao lại như vậy hả anh? Cả em và anh vẫn còn yêu nhau mà, sao ta lại muốn đối phương quen người khác. Em không thể vui vẻ bên người nào khác khi trong em luôn tồn tại hình bóng của anh. Em luôn nhớ từng cử chỉ, lời nói, tin nhắn của anh, những cuộc điện thoại nửa đêm gọi cho em chỉ để nói “anh nhớ em nhiều lắm”. Nếu sau này em và anh không cùng đi trên một con đường, chắc sẽ khó lắm để bắt đầu con đường mới với người khác. Nhưng em muốn anh hãy bắt đầu cuộc sống mới hạnh phúc mà không có em trong đó.
Có lần anh hỏi nếu chia tay chúng ta có thể làm bạn như xưa không? Em đã trả lời là không được vì em không muốn chúng ta gặp nhau với cảm giác ngại ngùng. Em không muốn anh biết em hiện như thế nào; nhưng ở nơi nào đó vẫn luôn dõi theo cuộc sống của anh. Em luôn cầu cho anh hạnh phúc, và yêu anh mãi mãi!