:: Trang Chủ
» Lưu Bút
» Diễn Đàn
» Chơi games
» Nghe nhạc
» Xem phim
» Truyện tranh
» Avatars
» Phòng Tranh

Thơ Tình
Truyện Tình
Vườn tình yêu
Nghệ Thuật Sống
Danh ngôn tình yêu

Tin căn bản
Mẹo vặt
Đồ họa
Kho Download

Học tiếng Anh
Học tiếng Hàn
Học tiếng Hoa

T==============T
ID:  PASS:  
» Quên mật khẩu   » Đăng ký tài khoản mới
Hỏi và đáp
Hôm nay,  
TRANG CHỦ
Lưu bút
Tình yêu
Diễn đàn
Nghe nhạc
Xem phim
Chơi game
Phòng tranh
Quy định
Hỏi đáp
Tình Yêu
Thơ Tình
Truyện Tình
Nghệ Thuật Sống
Vườn Tình Yêu
Tâm Hồn Cao Thượng
Tin Học
Tin Căn Bản
Mẹo Vặt
Đồ Họa
Internet - Web
Kho Download
IT 360°
Giải Trí
Danh Ngôn
Thơ Thẩn
Truyện Cười
Truyện Ngắn
Truyện Ngụ Ngôn
Truyện Truyền Thuyết
Cổ tích - Sự tích
Thế giới games
Học Ngoại Ngữ
Tiếng Anh
Tiếng Hàn
Tiếng Hoa
English audio
English story
Học qua bài hát
Văn phạm tiếng Anh
Kỷ niệm áo trắng
Người thầy
Thơ áo trắng
Kỷ niệm không phai
LIÊN KẾT
Truyện Tình

Nơi mùa đông ở lại

        Tác giả: Nguyễn Minh Phương

Bảo Lâm và Ngọc Lâm là hai anh em ruột thịt, sống trong một khu phố sầm uất. Cả hai đều đem lòng yêu mến Thu Thùy, một cô gái nết na, trẻ trung và xinh đẹp.

Bảo Lâm dáng người cao lớn, gương mặt điển trai, khôi ngô, tuấn tú. Ngọc Lâm khá giống anh trai, nhưng dáng người nhỏ bé, hơi gù, lại mang tật ở chân nên đi cà nhắc.

Lẽ dĩ nhiên, Thu Thùy nhận lời yêu Bảo Lâm, thường hay lui tới ngôi nhà tồi tàn, đồ đạc chẳng có gì của hai anh em để chăm sóc người mẹ già hay đau yếu mỗi khi Bảo Lâm rời thành phố quê hương lên tận phương Bắc xa xôi và lạnh giá để kiếm sống làm giàu.

Nhà nghèo, bố chết sớm, chỉ có ba mẹ con cộng thêm Thu Thùy năng chạy qua chạy lại là bốn. Vì thế Bảo Lâm rất yên tâm để lại gia đình cho người yêu đảm đang chăm sóc trong suốt những chuyến đi làm ăn dài ngày, xa nhà của anh.

Họa hoằn lắm Bảo Lâm mới có dịp trở về thăm quê hương. Những chuyến trở về của anh thưa dần theo năm tháng. Có khi một năm chỉ đôi ba lần Bảo Lâm mới có dịp ghé qua nhà thăm mẹ, thăm em và thăm người yêu.

Cứ thế, những chuyến đi xa của Bảo Lâm tăng lên những tháng ngày chờ đợi ở Thu Thùy. Ba tháng, sáu tháng, rồi có những khi gần một năm Bảo Lâm mới trở về nhà. Thấm thoát đã được ba năm trôi qua. Thu Thùy vẫn đợi.

Mỗi lần về, Bảo Lâm thường nhào vào lòng mẹ, hôn tay mẹ, sau đó vội vã chạy đến nhà người yêu, gọi to tên Thu Thùy. Thu Thùy từ trong nhà lao ra theo tiếng gọi thân thuộc, ôm chầm lấy bờ vai rộng của Bảo Lâm, ngả vào vòng ngực vạm vỡ của anh và thổn thức.

Thu Thùy khóc cho những ngày tháng phải chờ đợi, khóc cho tình yêu bị xa cách hay khóc vì cái gì nữa nàng không thể biết hết, chỉ biết gặp Bảo Lâm là trong lòng muốn khóc. Được khóc thỏa thuê trong lòng người yêu là niềm mong mỏi mà Thu Thùy bấy lâu nay chờ đợi.

Chờ cơn xúc động của người yêu lắng xuống, Bảo Lâm mới vỗ về nhẹ nhàng Thu Thùy. Anh nói với nàng rằng, anh rất cảm động trước tấm lòng hiếu nghĩa của Thu Thùy đối với mẹ anh. Từ trước đến nay anh rất yên tâm mỗi khi đi xa vì biết là sau lưng luôn có một hậu phương vững chắc.

Nhưng mỗi khi trở về, nhìn thấy Thu Thùy, anh lại không đành lòng để lại một người yêu trẻ đẹp nơi quê nhà. Mỗi lần trở về là mỗi lần Bảo Lâm cháy bỏng mong muốn cưới ngay Thu Thùy làm vợ, để tuổi xuân không vụt trôi qua trong đời người phụ nữ mà anh yêu dấu, và để anh không khỏi luyến tiếc và thêm vững bước trong mỗi lần phải rời xa thành phố quê hương.

Nhưng cái khó, cái nghèo chưa cho phép Bảo Lâm thực hiện điều đó. Anh những mong ngày có một nhiều tiền để chăm sóc mẹ già, để em trai anh lấy được vợ đẹp, và nhất là để Thu Thùy xinh đẹp của anh không bao giờ phải khổ.

Vào một ngày mưa to gió lớn, mẹ Bảo Lâm lên cơn bệnh nặng. Thu Thùy tất tả đến nhà người yêu từ sáng sớm. Nàng nâng giấc, chăm sóc mẹ người yêu như mẹ đẻ của nàng. Thu Thùy nấu cháo, bón cháo, đặt chiếc khăn mặt bông tẩm nước ấm lên trán bà, chườm nước nóng cho chân bà ấm lên...

Xong hết mọi việc thì trời cũng vừa sẩm tối. Đúng lúc đó Ngọc Lâm từ đằng sau bức liếp ngăn cách giữa ngôi nhà bước ra. Thu Thùy giật mình như nhìn thấy hình bóng Bảo Lâm trở về. Lần đầu tiên cô có dịp trộm nhìn Ngọc Lâm và nhận ra những đường nét thân quen trên gương mặt người em trai dị tật.

Bởi tự ti về hình thức xấu xí nên Ngọc Lâm rất ít khi xuất hiện trước mặt người khác. Đây là lần đầu tiên anh đối diện với người yêu của anh trai.

- Tôi đưa Thùy về.

Cái dáng lầm lì, cà nhắc thốt lên câu nói đó. Thu Thùy lưỡng lự. Nhưng ngoài trời tối đen. Tiếng người mẹ già yếu ớt giục Ngọc Lâm đưa Thu Thùy về kẻo tối. Chẳng còn biết làm cách nào, Thu Thùy rón rén theo bước chân Ngọc Lâm đưa về.

Đến bên bờ giậu nhà nàng, Thu Thùy đang định dặm bước đi vào thì bàn tay Ngọc Lâm khẽ níu lại. Người em trai run rẩy đưa bàn tay nắm trọn bàn tay Thu Thùy, miệng lắp bắp thổ lộ là đã từ lâu Ngọc Lâm vẫn để ý qua bức liếp từng cử chỉ săn sóc của Thu Thùy với mẹ anh.

Ngọc Lâm hiểu Thu Thùy tự nguyện làm việc đó vì tình yêu giữa nàng và anh trai của Ngọc Lâm. Cũng như anh trai, Ngọc Lâm thầm yêu trộm nhớ và muốn kết duyên chồng vợ với Thu Thùy nhưng biết thân phận mình xấu xí nên cố chôn sâu giữ chặt mối tình thầm kín ở trong lòng.

Khi được biết Thu Thùy nhận lời với anh trai, Ngọc Lâm vô cùng đau khổ. Nhưng cho dù có như thế nào, Ngọc Lâm vẫn phải bày tỏ tình cảm của anh với Thu Thùy. Tối nay là cơ hội để cho anh làm việc đó.

Nếu Thu Thùy vì tình cảm của Ngọc Lâm mà quên đi mối tình với người anh trai luôn bỏ đi xa thì kể từ ngày mai, nàng vẫn có thể qua lại nhà anh để chăm sóc mẹ già và thêm thời gian gần gũi với Ngọc Lâm.

Thu Thùy thức trắng cả đêm. Nàng đấu tranh tư tưởng giữa tình cảm của Ngọc Lâm và tình yêu với Bảo Lâm. Cuối cùng, nàng quyết định vẫn đến chăm sóc mẹ Ngọc Lâm và nói với anh là nàng làm như vậy là vì lời hứa với Bảo Lâm trước lúc lên đường.

Thế nhưng, ngày đêm xáp gần với Ngọc Lâm khiến Thu Thùy dần dần nhận ra những nét đẹp trong tính cách ở con người không may bị tật nguyền đó. Ngọc Lâm hiền lành, tốt tính, sống lương thiện, hay giúp đỡ người khác.

Đặc biệt anh yêu Thu Thùy với tất cả tình yêu nồng cháy và thầm kín, lặng lẽ như mặt hồ phẳng lặng nhưng nuôi trong lòng nó một mạch ngầm nóng hổi sưởi ấm trái tim cô đơn của Thu Thùy trong những đêm đông dài thiếu bóng người yêu.

Bảo Lâm cứ mãi xa biền biệt. Mỗi khi nhớ anh, Thu Thùy lại trộm ngắm Ngọc Lâm. Lâu dần cho đến một ngày trái tim Thu Thùy nghiêng hẳn về Ngọc Lâm lúc nào nàng cũng không biết nữa.

Đám cưới Thu Thùy - Ngọc Lâm, Bảo Lâm không về. Anh chỉ gởi quà và viết thư kèm lời nhắn gửi chúc phúc cho đôi vợ chồng trẻ. Trong thư anh viết thế là từ nay em trai anh không cần đến tiền kiếm được của anh mà vẫn lấy được cô gái trẻ đẹp nhất vùng làm vợ. Ngọc Lâm rất mừng vì điều đó.

Không lâu sau đám cưới của Ngọc Lâm, người mẹ già trở bệnh nặng. Trước phút lâm chung, bà di chúc lại ngôi nhà rộng của cả gia đình cho Bảo Lâm là chủ sở hữu.

Bà nói rằng chuyện tình giữa con trai út của bà với người yêu của anh trai nó nằm ngoài ý muốn của mọi người. Và chắc chắn nó sẽ không còn lặp lại lần thứ hai trên đời.

Vì thế, bà mong muốn anh em lại được đoàn tụ, cùng chung sống dưới một mái nhà chung như những ngày chưa có chuyện gì xảy ra.

Bà rất mong muốn Bảo Lâm trở về thực hiện ý nguyện cuối đời của mẹ trước khi bà nhắm mắt. Thế nhưng, Bảo Lâm vẫn không trở về. Anh viết thư nhắn là hiện giờ anh đang rất giàu có và kiếm được nhiều tiền.

Anh không trở về gặp mặt mẹ lần cuối bởi vì không thể chịu đựng nổi cảnh tượng Ngọc Lâm và người yêu cũ của anh lăn lộn khóc bên linh cữu người mẹ già khổ hạnh. Bảo Lâm xin nhượng lại sở hữu toàn bộ ngôi nhà rộng cho vợ chồng em trai. Kể từ đó, bặt tin về Bảo Lâm.

Vào một ngày bốn mươi năm sau, Ngọc Lâm bỗng nhận được hung tin từ anh trai. Anh cùng vợ sắp xếp lên phương Bắc tìm gặp Bảo Lâm. Bên giường bệnh, một ông già yếu ớt thều thào trong hơi thở:

- Nàng không đợi ta trở về. Ta không hề oán trách. Bởi trước sau nàng vẫn là người nhà của ta. Ta chỉ tiếc không có nàng đi cùng sang thế giới bên kia, để được gặp mẹ ta... Nhưng ta đáng bị trừng phạt. Ta đã bỏ đi không một lời hẹn ước, chỉ vì động cơ ích kỷ của riêng bản thân, vì những điều phù phiếm không làm nên hạnh phúc. Nàng và Ngọc Lâm xứng đáng được nhận món quà hạnh phúc. Ngọc Lâm đã không xử sự như ta, mà vì mẹ già vì hạnh phúc của một người con gái trẻ đẹp. Ta đã tự bắt mình phải trả giá cho những sai lầm của bản thân, bằng cách chôn chặt tình yêu nơi đây là quê hương thứ hai của mình, nơi sẽ chờ đợi bàn tay yêu dấu của nàng chôn cất trái tim mùa đông băng giá của một kẻ phũ phàng và bội bạc.

Ngay ngày hôm sau Ngọc Lâm và vợ mang di cốt hỏa táng của anh trai trở về nhà ở phương Nam, nơi không có mùa đông phương Bắc. 
Đã được xem 2025 lần
Sưu tầm bởi: CamChuong
Cập nhật ngày 10/02/2007


CẢM NHẬN
Chưa có cảm nhận nào đc viết cho bài này!
TÌM KIẾM

Search
« Tìm nâng cao »
TIÊU ĐIỂM
Ý nghĩa của hoa hồng xanh
Sự Tích Hoa Hồng Xanh
Anh đã khiến em bị tổn thương!!!
Em nhớ và ... ghét anh
Yêu anh
Mưa Và Nước Mắt
CHUYỆN TÌNH TAY BA
Lại gần anh thêm chút nữa.......
Hãy Để Anh Yêu Em
Anh Nơi Đâu Em Vẫn Chờ
SÔI ĐỘNG NHẤT
Lần gặp đầu tiên
Lần gặp đầu tiên
Em mất anh, mãi mãi mất anh!
Ý nghĩa của hoa hồng xanh
Gửi Lại Chút Yêu Thương
Tự tình....
(^-^)+(^-^)...Nhớ Em...(^-^)+(^-^)
(^-^)+(^-^)...Nhớ Em...(^-^)+(^-^)
(^-^)+(^-^)...Nhớ Em...(^-^)+(^-^)
Mưa Trên Đảo Nhỏ
LIÊN KẾT WEB
Game Online
Học thiết kế web
Xem phim - Nghe nhạc
Nhạc Flash
Truyện Tranh
Avatars
Chat trên web
NHÀ TÀI TRỢ
 
Thung lũng Hoa Hồng - Mảnh đất của TÌNH YÊU - Diễn đàn TÌNH YÊU lớn nhất Việt Nam- Love Land - Informatics - Relax worlds
Tình Yêu | Tin Học | Giải Trí | Ngoại ngữ | Nghe nhạc | Xem phim | Flash games | Truyện tranh | Thế giới avatars | 15 phút chia sẻ | Lưu bút
Copyright © 2005 Thung Lũng Hoa Hồng. - All rights reserved. Designed and Coded by Thành Nha