Tình yêu của tôi nó chưa đi đến đâu cả,bởi vì cả hai chúng tôi còn đang là học sinh,có những suy nghĩ rất nông cạn.Tôi biết sẽ có mộ ngày tôi sẽ phải đau khổ vì nó rất nhiều..nhiều lắm.Nhưng tôi vẫn dành tất cả tình cảm của tôi cho người ấy.Có người bảo tôi rất ngu...mù quáng.Tôi tin điều đó,nhưng tôi vẫn yêu người ấy,tôi sẵn sàng tha thứ cho người ấy tất cả vì tôi rất yêu nguời ấy.Tôi yêu hơn tất cả những gì tôi đã có,tôi biết có một điều sẽ không bao giờ thành sự thật nhưng tôi vẫn luôn thầm mong sẽ có thật đó là người ấy sẽ yêu tôi mãi mãi...trong tương lai tôi không biết tôi với người ấy sẽ ra sao nữa.Vì tôi mới lớp tám và anh ấy mới lớp mười.Tôi có một khuôn mặt xinh xắn và làm cho bao đứa con trai phải ngất ngây,đó là tôi được thừa hưởng từ mẹ,mẹ tôi cũng đẹp vậy.Cũng như bao chàng trai khác anh cũng đến với tôi,tôi cũng không biết là anh đến với tôi vì tôi xinh hay vì anh yêu tôi thật.Nhưng tôi chỉ biết tôi đã "lỡ" yêu anh bởi vì anh trao cho tôi những kỉ niệm quá ngọt ngaò,những kỉ niệm mà tôi xin thề sẽ không bao giờ quên.Tôi biết sẽ có 1 ngày mối tinh của tôi sẽ tan vỡ vì...tình chỉ đẹp khi tình còn dang dở