:: Trang Chủ
» Lưu Bút
» Diễn Đàn
» Chơi games
» Nghe nhạc
» Xem phim
» Truyện tranh
» Avatars
» Phòng Tranh

Thơ Tình
Truyện Tình
Vườn tình yêu
Nghệ Thuật Sống
Danh ngôn tình yêu

Tin căn bản
Mẹo vặt
Đồ họa
Kho Download

Học tiếng Anh
Học tiếng Hàn
Học tiếng Hoa

T==============T
ID:  PASS:  
» Quên mật khẩu   » Đăng ký tài khoản mới
Hỏi và đáp
Hôm nay,  
TRANG CHỦ
Lưu bút
Tình yêu
Diễn đàn
Nghe nhạc
Xem phim
Chơi game
Phòng tranh
Quy định
Hỏi đáp
Tình Yêu
Thơ Tình
Truyện Tình
Nghệ Thuật Sống
Vườn Tình Yêu
Tâm Hồn Cao Thượng
Tin Học
Tin Căn Bản
Mẹo Vặt
Đồ Họa
Internet - Web
Kho Download
IT 360°
Giải Trí
Danh Ngôn
Thơ Thẩn
Truyện Cười
Truyện Ngắn
Truyện Ngụ Ngôn
Truyện Truyền Thuyết
Cổ tích - Sự tích
Thế giới games
Học Ngoại Ngữ
Tiếng Anh
Tiếng Hàn
Tiếng Hoa
English audio
English story
Học qua bài hát
Văn phạm tiếng Anh
Kỷ niệm áo trắng
Người thầy
Thơ áo trắng
Kỷ niệm không phai
LIÊN KẾT
Vườn Tình Yêu

Ngày Nó đi, nắng chiều và nuối tiếc...!

        Tác giả: Alena

Tôi đã yêu, chỉ mình em và mãi mãi cũng như thế

Keet…! Tiếng thắng xe làm vang cả đường phố, Nó nằm xuống, phần cơm Nó chuẩn bị văng tung tóe ra khắp mặt đường. Mọi người đổ xô lại, vây quanh Nó. Nó đau nhói và cảnh vật đang tối đi trong mắt Nó. Nó chợt suy nghĩ một điều trước khi nhấm hẳn mắt lại:
- "Trưa nay ai sẽ mang cơm đến cho Diễm, Diễm sẽ không ăn nữa cho coi"

Diễm là vậy, thời gian có lẽ không nhiều để Diễm chăm chút cho bản thân mình như hồi còn học phổ thông. Hồi đó Diễm đẹp lắm, lại được nhiều anh mê "tít" đi được. Bây giờ Diễm sắp là một tiếp viên xinh xắn của ngành hàng không, thời gian trôi qua nhanh và ước mơ của Diễm đang sắp thành hiện thực. Nó biết thế, Nó biết Diễm ất bận, Nó luôn chuẩn bị phần cơm trưa cho Diễm nhưng hôm nay đặc biệt phần cơm ấy do chính tay Nó làm. Nó cố gắng vừa học vừa dành dụm số tiền Nó có được để mua một vé máy bay. Nó nói Nó muốn được nhìn thấy Diễm mặt bộ đồng phục ấy bước lên máy bay, Nó muốn được bay cùng Diễm. Nhưng hôm nay Nó đang bắt Diễm phải chờ, Diễm đang chờ Nó ở chổ củ, Diễm chưa đi đâu hết, đã lâu rồi mà Nó chưa đến, Diễm bắt đầu lo lắng:
- "Giờ này sao ngốc vẫn chưa đến, ngốc bắt Diễm phải đợi rồi, Diễm giận ngốc cho coi"
Diễm không biết là hôm nay Nó không thể đến, Nó đang được cấp cứu trong bệnh viện, vết thương không làm Nó đau nhưng không ai lo lắng cho Diễm sẽ làm Nó đau hơn. Nó được chuyển vào phòng mổ và hai tiếng trôi qua, Nó thoát chết. Nó nằm trong bệnh viện, một mình không ai chăm sóc, thỉnh thoảng y tá lại đến thay băng cho Nó. Bây giờ có lẽ Nó đang mơ, không ai khác ngoài Diễm, Nó bắt đầu khóc, từng giọt từng giọt không ứa ra mà đọng lại trong lòng Nó, đau thắt. Trời đang tối dần, Diễm vẫn chưa thấy Nó, Diễm bắt đầu sốt ruột, Diễm chạy ra công viên nơi hai đứa vẫn thường ngồi nhưng Nó cũng không có đây. Diễm đi khắp nơi, Diễm nghĩ thầm:
- "Ngốc đang ở đâu, Diễm nhớ ngốc lắm, ngốc đang ở đâu?"
Diễm trở về nhà trọ, hôm nay không thấy Nó chắc ngày mai Diễm sẽ giận Nó cho coi. Diễm về đến nhà trọ và thấy nhỏ bạn thân đang chờ, Diễm ngạt nhiên hỏi:
- "Mày kiếm tao có chuyện hã?"
- " Mày chưa biết chuyện gì xảy ra sao?" Nhỏ bạn trả lời
- "Thằng ngốc của mày bị tai nạn, đang nắm trong bệnh viện"
Diễm bàng hoàng,phóng xe chạy một mạch đến bệnh viện, Diễm tìm Nó trong nước mắt, và Diễm thấy Nó, Nó nắm im, không cử động trên giường bệnh. Diễm bật khóc, Diễm chạy lại bên cạnh Nó và nắm đôi bàn tay vẫn gầy như ngày nào, đôi bàn tay ấy đã nắm lấy tay Diễm trong đêm hội trại ở trường, đôi bàn tay ấy đã đưa Diễm đi khắp nơi.
- "Nói với Diễm một câu đi ngốc". Diễm nói trong nước mắt.
Sao mà Nó có thể nói chuyện với Diễm bây giờ, Nó đang hôn mê và Nó không biết ngày nào Nó được tỉnh dậy. Diễm vẫn nắm lấy tay Nó, thật chặt. Diễm bắt đầu thấy mệt và ngủ thiếp đi bên cạnh Nó. Còn Nó, Nó thì lại đang mơ nhưng giấc mơ lần này không có Diễm, một người nào đó với ánh sáng xung quanh hiện lên. Nó thắc mắc:
- "Ông là ai vậy?"
Ông ta không trả lời, Nó bực tức:
- "Ông là ai vậy?" Nó lại hỏi và ông ấy cũng không trả lời, ông ấy chỉ hỏi Nó một câu:
- "Con có biết là con sắp phải đi không?". Nó vẫn chưa hiểu nhưng rồi Nó chợt nhớ lại một điều Nó đã bị tai nạn và Nó biết mình đang nói chuyện với ai.
- "Chừng nào con phải đi". Nó hỏi nhưng gục mặt.
- "Không phải bây giờ nhưng là sắp rồi đấy" Ông ta đáp lại. Nó chợt nhận ra là mình sắp phải xa Diễm, xa lắm, ở nơi đó không có Diễm, chỉ mình Nó bơ vơ.
- "Hãy nhìn lên đầu con". Ông ấy chỉ tay về phía ánh sáng lấp lánh trên đầu Nó.
- "Chỉ là cái đồng hồ thôi, đâu có gì đặt biệt"
- "Nhưng khi nào nó chạy hết một vòng thì con sẽ phải đi với ta". Ông ấy nhẹ mỉm cười, Nó bàng hoàng và nhìn lại đồng hồ.
- "Nhưng nó vẫn chưa chạy mà" Nó hỏi một câu có vẽ hơi ngu ngốc. Ông ấy nhẹ trả lời:
- "Khi con tỉnh Nó sẽ bắt đầu đếm". Nó giật mình tỉnh dậy, trời đã sáng. Nó nhận ra bàn tay Diễm vẫn còn nắm lấy bàn tay gầy gò của Nó. Nó đánh thức Diễm dậy. Diễm tròn xoe mắt nhìn Nó, Diễm mừng đến nỗi bật khóc:
- "Ngốc có đau lắm không, Diễm lo cho ngốc lắm"
Nó nhận ra là mình vừa mơ, Nó vội nhìn lên đầu và Nó thật bàng hoàng sững sốt khi Nó thấy cái đồng hồ ấy, cái đồng hồ đang đếm và Nó biết giấc mơ của Nó là có thật. Một giọng nói vang lên và chỉ Nó cảm nhận được:
- "Khi con vui, cái đồng hồ sẽ chạy chậm lại, con hãy nhớ điều này"
Giọng nói dừng lại, Nó nhìn Diễm, nhẹ nhàng ấm áp. Nó gật đầu thay cho câu hỏi của Diễm. Tất cả mọi người trong bệnh viện đều ngạt nhiên vì sự tỉnh lại của Nó, dường như là quá sớm nếu so với vết thương của Nó. Mọi người đâu biết chuyện gì đang xảy ra với Nó, Nó giấu đi và không ai biết.
Vài ngày sao khi vết thương lành lại, tuy không hẳn nhưng Nó không còn cảm thấy đau, bây giờ trông Nó càng ngốc hơn khi Nó ngồi xe lăng, chân Nó vẫn chưa lành hẳn và Nó không thể tự đi lại. Nó ước gì Nó bị như vậy hoài để mà Diễm chăm sóc Nó.
Nhưng trong lòng Nó bây giờ, Nó đang đau một nỗi đau không ai chia sẽ được, Nó vẫn nhìn đồng hồ, đã được một phần tư quanh cái vòng tròn xoe ấy, Diễm vẫn chăm sóc Nó đôi khi bỏ cả giờ học, đôi khi bỏ cả giờ học, Nó không biết vì nếu Nó biết Nó sẽ trách Diễm. Nó không muốn vì Nó mà Diễm phải giảm giờ học của mình lại, nhưng rồi Nó cũng nhận ra, Diễm không thể vì Nó mà tự làm khổ mình như vậy, kết quả học tập của Diễm đang đi xuống. Nó buộc lòng phải nói với Diễm đừng lo cho Nó nữa, Diễm không chịu Nó liền cáo quắt lên. Chưa bao giờ Nó cáo quắt với Diễm như vậy, vài ngày sau Diễm ít lại chổ Nó vì Diễm sợ Nó lại giận, bây giờ Nó nhận ra một điều đau xót, THỜ GIAN THÌ KHÔNG THỂ DỪNG LẠI, KHÔNG ĐỢI NÓ, chẳng lẽ suốt cuộc đời Nó chẳng lúc nào buồn? Đồng hồ vẫn chạy, Nó vẫn nhìn, Nó buồn và đồng hồ chạy nhanh lên. Từng ngày từng ngày qua đi với sự lạnh cảm trong Nó, Nó chỉ muốn gặp Diễm nhưng Nó biết bây giờ đã gần đến kì thi, Diễm đang rất bận làm sao có thời gian cho Nó đây. Nó không trách Diễm, Nó vẫn cầu mong hằng ngày cho Diễm vượt qua kì thi đó một cách dễ dàng, ước mơ trở thành tiếp viên hàng không dường như không còn xa xăm đối với Diễm.

Hai tuần trôi qua và chiếc đồng hồ đang chỉ đến những giờ phút cuối, hôm nay là ngày Diễm biết được kết quả thi, Nó đang chờ Diễm đến nhưng hôm nay Nó cảm thấy rất buồn. Nó một mình đi ra công viên, Nó nhớ lại những kĩ niệm trước đây, Nó bắt đầu khóc, những giọt nước mắt đang lăn dài trên mặt Nó. Nó nhớ Diễm và nỗi nhớ cứ len lõi trong tâm trí Nó, đồng hồ chạy nhanh, Nó bắt đầu cảm thấy mệt mỏi, dường như Nó không còn chút sức lực nào, Nó đẩy chiếc xe lăn đi, chậm rãi, chậm rãi trong buổi chiều nơi công viên, Nó dừng lại, Nó đã kiệt sức. Nó gục xuống, lặng lẽ mình Nó trong công viên chiều buồn man mác, Nó đã đi xa, Nó đã đi trong sự nuối tiếc, công viên chiều nay tĩnh lặng hơn bình thường để tiễn bước Nó đi, một nơi xa xăm và cô đơn đang chờ Nó.
Diễm quay lại nhà Nó, Nó không có nhà, Diễm nghĩ Nó chỉ đi một nơi nào đó để thư giản. Đúng, Nó đã đi một nơi nào đó, xa xôi, không người mà ở đó Nó làm bạn với mây, với gió,không có Diễm bên cạnh Nó. Diễm biết Nó đang ở công viên, Diễm ra đến công viên và thấy Nó đang gục mặt, Nó dừng lại ở ngay cái cây "tình yêu" mà chính tay Nó đã trồng cho Diễm, Diễm vẫn tưởng Nó ngủ quên nên nhẹ nhàng đến bên Nó, Diễm định làm Nó bất ngờ, Diễm đã vượt qua kì thi một cách xuất sắc, tương lai đang trãi ra trước mắt Diễm, Diễm vui lắm,Nó là người đầu tiên Diễm chia sẽ niềm vui này, nhưng Diễm ơi Nó không thể nào chia sẽ niềm vui đó với Diễm được rồi, Diễm chạy lại, ùa Nó, Nó không giật mình như mọi khi.
- "Hôm nay chuẩn bị tinh thần tốt hén, Diễm ùa mà ngốc không giật mình". Diễm nói và cười tươi. Nhưng Nó vẫn không phản ứng, trong tay Nó rớt ra một lá thư. Trên đó Nó đã nắn nót từng nét chữ, Nó tặng đến Diễm, đó là những gì mà Nó muốn nói với Diễm, những dòng cuối cùng viết trong nước mắt. Diễm đọc xong, khụy gối trước Nó, Diễm đã mất Nó, mãi mãi, Nó đã đi xa lắm, Nó đi mà lần này Diễm không thể nào rượt kịp Nó nữa, cái cây tình yêu Nó trồng vẫn xanh tốt và đang hé nở những nụ hoa đầu tiên, đúng ngày Nó đi và đúng ngày Diễm thực hiện được ước mơ của mình.
Ước mơ cuối cùng của Nó, được bay cùng Diễm cuối cùng củng thực hiện được, Nó đã hóa thân vào trăm ngàn con gió, Nó vẫn bên Diễm như ngày nào nhưng Diễm không thể nhận ra, ngày Diễm bước lên máy bay thực hiện ước mơ của mình, Nó vẫn thấp thoáng ngoài cửa trông theo Diễm. Máy bay cất cánh, Nó đưa thân mình theo gió, Nó bay theo Diễm, rất nhẹ nhàng và ấm áp. Nó sẽ bên Diễm suốt đời, chẳng phải rời xa mỗi khi hai đứa hờn giận. Ngày Nó đi nắng chiều và nuối tiếc....

Đã được xem 3500 lần
Sưu tầm bởi: Aleno_Shenter
Cập nhật ngày 01/09/2009


CẢM NHẬN
hic!!!!!!!!!!!!!!
tình yêu chết đi là tình yêu bất diệt
Được viết bởi saodemnkk (04/09/2009 - 2:34:49 AM)
T/Y Dey' U*!!!
Pun```` !!! Coa' khj nao` anh se~ nhu the; hok !! co' khj nao` anh se~ mat' E maj~ maj` hok !! coa' khj nao anh se~ maj~ maj~ ra dj khoi? cuoc doi E hok !! hj vong no hok xay? rA !! VA ` .....
Được viết bởi msmy_bno (01/09/2009 - 9:18:41 PM)
T/Y Dey' U*!!!
Pun```` !!! Coa' khj nao` anh se~ nhu the; hok !! co' khj nao` anh se~ mat' E maj~ maj` hok !! coa' khj nao anh se~ maj~ maj~ ra dj khoi? cuoc doi E hok !! hj vong no hok xay? rA !! VA ` .....
Được viết bởi msmy_bno (01/09/2009 - 9:18:41 PM)
TÌM KIẾM

Search
« Tìm nâng cao »
TIÊU ĐIỂM
10 Tin Nhắn Ấm Áp
Em sẽ yêu anh nếu anh biết........
100 ĐIỀU LÃNG MẠN NHẤT
Bạn đang yêu ???
Những ý tưởng tình yêu
Ði tìm một nửa đích thực của bạn
Phải lòng em
Những lỗi phái nam thường mắc phải khi bắt đầu yêu
Em mãi nghi ngờ tình anh.
Tình đầu mong manh
SÔI ĐỘNG NHẤT
Lần gặp đầu tiên
Lần gặp đầu tiên
Em mất anh, mãi mãi mất anh!
Ý nghĩa của hoa hồng xanh
Gửi Lại Chút Yêu Thương
Tự tình....
(^-^)+(^-^)...Nhớ Em...(^-^)+(^-^)
(^-^)+(^-^)...Nhớ Em...(^-^)+(^-^)
(^-^)+(^-^)...Nhớ Em...(^-^)+(^-^)
Mưa Trên Đảo Nhỏ
LIÊN KẾT WEB
Game Online
Học thiết kế web
Xem phim - Nghe nhạc
Nhạc Flash
Truyện Tranh
Avatars
Chat trên web
NHÀ TÀI TRỢ
 
Thung lũng Hoa Hồng - Mảnh đất của TÌNH YÊU - Diễn đàn TÌNH YÊU lớn nhất Việt Nam- Love Land - Informatics - Relax worlds
Tình Yêu | Tin Học | Giải Trí | Ngoại ngữ | Nghe nhạc | Xem phim | Flash games | Truyện tranh | Thế giới avatars | 15 phút chia sẻ | Lưu bút
Copyright © 2005 Thung Lũng Hoa Hồng. - All rights reserved. Designed and Coded by Thành Nha