Khi nào anh quay lại, hãy đi thật khẽ…
Em ngồi đây, lòng thẩn thơ đợi chờ anh quay lại… trên tay em là những hạt long lanh,vo tròn nỗi nhớ. Gió rười rượi vỗ về, gió phả se se cái lạnh vào đôi tay đang co ro nhớ hơi ấm của một bàn tay… Bất giác đôi môi em sao mấp máy, một lần nữa rung động để tim thấy bình yên sống lại những kí ức của những ngày yêu…
….
Đi khẽ thôi anh, những chiếc lá vàng kia chỉ mới nghỉ ngơi… thu về rồi mà…không còn những ngày xanh tươi…
Đi khẽ thôi anh, con chim nhỏ đáng thương chỉ mới tìm thấy tổ, run người rũ cái lạnh mùa sang…
Đi khẽ thôi anh, mưa mới rơi rớt những giọt đầu tiên, mây giật mình, buồn không kịp trốn…
Và…
Anh hãy đi thật khẽ, để em thấy anh đã thật sự quay về! hãy chạm nhẹ vào vai em và hãy khẽ gọi tên em!
Hãy để bao thương nhớ trong em ngày tháng qua được lắp đầy! hãy mang con tim yêu của em về thổn thức trong lồng ngực nhỏ! Rộn ràng mãi những tiếng yêu, nụ hôn trao nhau khiến thời gian như dừng lại… em nhớ những tiếng cười, em nhớ con đường có mưa những chiều bên nhau, em nhớ cái bình yên của mặt hồ gợn sóng, lăn tăn như tình yêu đang trải đầy trong niềm hạnh phúc giản đơn…
Thu sang em nhớ anh, anh có về thì hãy đi thật khẽ, đi thật khẽ để em không nghĩ tất cả trước mặt em đang là một giấc mơ, đi thật khẽ và như thế em sẽ từ từ cảm nhận hơi ấm của anh đang lan tỏa bên mình… Một lần thôi, chỉ gọi tên em thôi và đừng nói gì anh nhé… hãy để em được nghe tim anh nói là rất yêu em…
Anh có quay về không?
Anh có quay về không?
Anh đừng bỏ rơi em giữa thu, co ro thoảng về cái lạnh! Lá vàng đã nghỉ ngơi nhưng tình yêu của em không bao giờ dừng lại! Chim non đã tìm được nơi trở về trốn cái lạnh của mưa nhưng sao em vẫn ngồi đây? Vì em đợi anh, vì em có phải chịu đựng nhiều hơn sự hành hạ của những ảo giác về anh thì em sẽ vẫn đợi anh!
Hãy quay về với em dù có bao bộn bề ngăn cản bước chân! Hãy nhớ về tình yêu của em! Mây có giật mình chạy trốn màn trời thì em vẫn cứ sẽ ở đây! Em vẫn ở đây, con tim vẫn vẹn nguyên với anh! Những người trước đã đi qua cuộc đời anh, nhưng cuối cùng có ai là người dừng lại? em sẽ không ra đi đâu, vì em đã tìm được nơi an toàn để gởi gắm trái tim mình!
Đóa hoa tình yêu vẫn trinh nguyên như đang mơn mởn giữa nắng ấm mùa xuân,…trở về một thời thơ dại… Se se cái lạnh mơn trớn hồn em… Đôi môi vẫn không thôi mấp máy…thật khẽ… tên anh…