anh có nhớ !!!
ngày mà ta quen nhau không?
Hôm ấy, cũng mới đây thôi. Em còn nhớ đó là một ngày trời Tam Kỳ se lạnh, em phải mặc một chiếc áo len đỏ thật dày. Hôm ấy cũng là lúc em chia tay người yêu cũ tròn 9 ngày. Anh đã đến, và thật quá bất ngờ. Em đang rất buồn cho dù mọi người vẫn thấy em cười, vẫn hồn nhiên, và luôn náo nhiệt.
Anh_ một sỹ quan trẻ mới ra trường.
Thật tình cờ khi em và anh nói chuyện chào hởi nhau trong lúc đợi xe đến đón. Lúc ấy, em không nghĩ anh sẽ là gì của em. Nhưng dường như có gì đó đã đưa ta đến bên nhau. Tối hôm đó anh đã lấy đi của em một bí mật. Và vì nó ta đã có những lần gặp sau.
Em nhớ. anh đã nói: anh sẽ gởi trái tim anh và con ốc đó. Em sẽ cảm nhận được, anh sẽ trả lại em nếu em ko biết anh là gì và anh là gì của em. Anh có biết e đã rất vui như thế nào ko? tuy em nói e ko biết nhưng em biết đó anh àh.
Trong suốt 5 tháng 15 ngày em và anh quen nhau và yêu nhau, mình găp nhau 7 lần, Và được bên anh 51 giờ. Nhưng anh biết ko? anh đã mang đến cho em sự ấm áp, yêu thương. Người ta nói yêu là sự cảm nhận của con tim, sự rạo rực của cảm xúc. Và em biết em đã yêu anh quá nhiều.
Dường như thời gian trôi đi và tình cảm cũng trôi theo dòng đời. Ngày ấy anh tán em và giờ em biết: "khi đàn ông chinh phục phụ nữ điều làm anh ta hãnh diện nhất là cảm giác thành công." Và anh đã thắng. Khi em yêu anh, anh có biết yêu lính khổ thế nào không? gặp anh còn khó hơn gặp thiên sứ nữa đó. Những lúc em cần có người chia sẻ, có người ngồi bên chỉ để lắng nghe tiếng lòng em thổn thức hay tâm sự em chất chứa bao lâu. yêu anh em ko bao giờ đòi hỏi, và cũng ko giám đòi hỏi. Em làm tất cả một mình thay cho nhiệm vụ của anh.
Em cố gắng làm một người yêu, một người bạn gái bao dung. Luôn là bờ bến khi anh cần. Nhưng mọi cố gắng của em cũng chỉ là vô ích. Dường như anh đến bên em chỉ là muốn chứng tỏ bản lĩnh đàn ông mà thôi. Em làm gì và cố gắng bao nhiêu vẫn không thể giữ lấy anh, Em đã chủ động đề nghị chúng ta hãy chia tay nhau đi. Vì em ko thể am thầm chịu đựng cảm giác trò đùa tình yêu thêm nữa. Nhưng em đã sai!!
Em đã rất sai khi nói chia tay, cho dù em làm gì. Em nói Gì em vẫn ko thể quên anh. Mặc dù em đã cố quên anh bằng mọi cách. Và giờ đây em biết em rất cần anh. Em biết cơ hội của em là rất bé vì tháng 9 này anh phải đi Hà Nôi học đh văn bằng 2 mất 2 năm. Nhưng Xin anh đừng bao giờ chấm dứt hy vọng trong em. Hãy để em chờ anh, hãy để em đợi anh. và em sẽ đợi, đợi tới khi anh thật sự thấy tình yêu là cần thiết, đợi đến lúc anh biết em yêu anh là chân thành. Đừng bao giờ anh nói hãy để anh ra đi vì em biết lúc ấy con tim em cũng tan nát, ra đi cùng anh. Dẫu biết hy vọng là mong manh, nhưng em biết mình sẽ làm được. Đừng làm em tổn thương thêm lần nữa vì nó đã rỉ máu quá nhiều rồi anh àh
Em thích ngủ. Vì chỉ có ngủ em mới có anh. Anh sẽ đến có lúc vui, lúc làm em rơi lệ nhưng lúc ấy em biết em đang có anh.
Hãy cho em chờ đợi anh nhé!!!!!!!!!!!!!!!