:: Trang Chủ
» Lưu Bút
» Diễn Đàn
» Chơi games
» Nghe nhạc
» Xem phim
» Truyện tranh
» Avatars
» Phòng Tranh

Thơ Tình
Truyện Tình
Vườn tình yêu
Nghệ Thuật Sống
Danh ngôn tình yêu

Tin căn bản
Mẹo vặt
Đồ họa
Kho Download

Học tiếng Anh
Học tiếng Hàn
Học tiếng Hoa

T==============T
ID:  PASS:  
» Quên mật khẩu   » Đăng ký tài khoản mới
Hỏi và đáp
Hôm nay,  
TRANG CHỦ
Lưu bút
Tình yêu
Diễn đàn
Nghe nhạc
Xem phim
Chơi game
Phòng tranh
Quy định
Hỏi đáp
Tình Yêu
Thơ Tình
Truyện Tình
Nghệ Thuật Sống
Vườn Tình Yêu
Tâm Hồn Cao Thượng
Tin Học
Tin Căn Bản
Mẹo Vặt
Đồ Họa
Internet - Web
Kho Download
IT 360°
Giải Trí
Danh Ngôn
Thơ Thẩn
Truyện Cười
Truyện Ngắn
Truyện Ngụ Ngôn
Truyện Truyền Thuyết
Cổ tích - Sự tích
Thế giới games
Học Ngoại Ngữ
Tiếng Anh
Tiếng Hàn
Tiếng Hoa
English audio
English story
Học qua bài hát
Văn phạm tiếng Anh
Kỷ niệm áo trắng
Người thầy
Thơ áo trắng
Kỷ niệm không phai
LIÊN KẾT
Truyện Tình

Chưa hợp đã tan

        Tác giả: T.N.

Lần đầu tiên bước vào phòng thể thao, Văn ngạc nhiên khi thấy một người phụ nữ ngoài ba mươi đang chơi bóng bàn rất đẹp. Chị đẹp từ nét mặt, dáng người lẫn cả dáng chơi bóng và cách đánh bóng. Nhìn chị chơi bóng bàn mà ngỡ đang xem biểu diễn nghệ thuật. Vừa dẻo, vừa duyên dáng, lại rất nhanh và chuẩn xác, chị đánh bại cả đám thanh niên trong tiếng hò reo xuýt xoa.

Người phụ nữ ấy như hút hồn Văn khiến anh tò mò, thán phục. Chị tên là Hạnh, 32 tuổi, chưa có người yêu, là kế toán trưởng của Công ty... Cái lý lịch trích ngang ấy khiến Văn khó tin. Với Văn, điều đó thật vô lý, một con người hoàn hảo như chị mà chưa có người yêu thì thật... vô lý quá... tiếc quá...

Chị Hạnh ít lời, không hay tâm sự, ngày chị về Công ty đến nay cũng đã tám, chín năm, ngày ấy chị trẻ hơn Văn bây giờ, cô gái 23 tuổi rực rỡ như bông hoa hàm tiếu khiến bao ong bướm dập dìu vây lượn, nhưng bông hoa đẹp vẫn khép cánh, lạnh lùng cho đến tận bây giờ.

Không ai ở Công ty moi được một lời tâm sự nào từ chị, vì vậy, xung quanh sự cô đơn của chị là bao câu chuyện hư thực khó biết. Người cho chị là thất tình trở nên thù ghét đàn ông. Người bảo chị bệnh lãnh cảm... Người nghi ngờ chị có bệnh nan y... Chị bảo: “Chưa đứng số”.

Cái Số của chị Hạnh làm Văn tò mò, lắm bận không kìm được sự tò mò bùng phát, anh bật hỏi: “Chị Hạnh ơi, sao ở Công ty mình ngày trước có bao nhiêu anh đẹp trai tốt tính thế mà chị không yêu hả chị? Chị thích người thế nào?”...

Lần đầu, chị Hạnh chỉ nhìn Văn cười trừ. Lần thứ hai chị dí tay vào trán Văn, nói: “Thôi, không hỏi vớ vẩn nữa nhé” rồi chị đi vào bàn bóng. Ngồi ngắm chị đánh bóng, nỗi thắc mắc trong Văn càng day dứt - một người phụ nữ có duyên và có tài thế kia sao lại không có người yêu?...

Văn đem cả cái thắc mắc ấy ra hỏi đám bạn cùng phòng nhiều đến độ chúng phát bực, trêu: “Sao trăng gì, bà ấy chưa lấy chồng là chờ mày chứ còn sao, có thế mà cũng hỏi mãi”... Tuy biết đám bạn đùa, nhưng câu nói ấy cứ ám ảnh Văn, nó ăn sâu bám rễ trong óc anh và lớn lên trong những đêm anh khó ngủ.

Một lần ngồi cạnh chị Hạnh trong phòng thể thao, Văn thì thầm: “Chị Hạnh ơi, chị có định chọn người như em không, em làm mối cho...”. Chị Hạnh tròn mắt nhìn Văn, khi thấy bộ mặt đỏ bừng của Văn, chị bật cười, mắng: “Thằng ranh, chỉ nói nhảm nhí”...

Cái rễ càng lúc càng sâu, lần khác anh lại thầm thì: “Tiếc quá, em với chị không sinh cùng thời, nếu cùng thời thì nhất định em sẽ lấy chị làm vợ...”. Chị Hạnh mỉm cười, lườm: “Tự tin gớm nhỉ”...

Sự tự tin và cách theo đuổi quyết liệt của Văn - một chàng trai trẻ mới quen làm chị tò mò, thinh thích nhưng chị vẫn giữ một khoảng cách của sự chín chắn. Khoảng cách đó như thách thức, như khiêu khích lòng khao khát bày tỏ và chiếm hữu trong Văn. Anh thấy nhớ, thấy bâng khuâng, bồn chồn mỗi khi xuống phòng thể thao không gặp chị Hạnh.

Đêm ấy, cơn nhớ trở nên cồn cào day dứt bất thường, Văn quyết định bấm điện thoại gọi cho chị Hạnh, nhưng bấm rồi tắt, tắt rồi bấm - mấy lần tắt bật Văn mới đủ can đảm nói: “Chị Hạnh ơi, em yêu chị...”. Chỉ cần thế thôi. Câu khó nhất anh đã nói ra được. Đêm ấy Văn ngủ ngon lành. Sau đêm ấy, không cần để ý đến thái độ của chị Hạnh, Văn tuyên bố với mọi người: “Yêu thì chấp tất, tuổi tác là cái đinh gì...”.

Từ đấy, Văn đổi cách xưng hô. Ban đầu mọi người thấy Văn xưng anh với chị Hạnh ngỡ anh đùa, cả đám cười nghiêng ngả trêu làm chị Hạnh ngượng chín người, nhưng rồi mọi người hiểu ra - Văn không đùa...

Lời đàm tiếu phun ra như mưa. Bất chấp tất cả, Văn chống chọi và quyết giữ quan điểm của mình. Anh cáu bẳn với những người khuyên can, bàn ra. Tình yêu mạnh mẽ, mãnh liệt của Văn như đốt cháy Hạnh, chị không kịp phòng ngự, chống đỡ. Ánh mắt da diết, lời thầm thì và sự cương quyết của Văn khiến chị xao xuyến.

Khi biết mình đã đánh bại bao đối thủ trẻ đẹp đang si mê Văn, lòng kiêu hãnh của người phụ nữ đẹp một thời bùng lên trong chị khiến chị ngợp đi trong niền vui chiến thắng, chị như trở lại thuở nào - đầy tự tin và quyến rũ. Chị tin mình và tin tình yêu của Văn. Trái tim chị rung động bất ngờ.

Tình yêu của người phụ nữ ngoài ba mươi - mãnh liệt, gấp gáp. Tình yêu của chàng trai ngoài hai mươi - cuồng nhiệt, đam mê. Họ yêu nhau bất chấp lời ong tiếng ve. Bất chấp những lời khuyên nhủ chân tình của bạn bè đồng nghiệp.

Họ chìm trong men say của tình yêu - bay bổng, quay cuồng. Bố mẹ Văn ở quê nghe tin con trai bị một người phụ nữ hơn gần chục tuổi bỏ bùa thì tá hỏa mời cả họ lại bàn mưu tính kế giải bùa. Cho đến một ngày...

Bỗng Văn thấy mẹ ở quê lên thăm mang theo một cô gái, mẹ bảo: “Em là con bạn thân của mẹ vừa xin được vào làm ở xí nghiệp may tại HN, anh cho em ở nhờ vài hôm xem tình hình làm việc thế nào, lâu dài anh tìm giúp em nhà trọ”...

Chuyện bất đồng giữa Hạnh và Văn sinh ra từ ngày đó. Hạnh ghen khi thấy một cô gái trẻ ở chung nhà với Văn. Lòng tự tin trong Hạnh bị lung lay khiến chị trở nên ích kỷ, nhỏ nhen.

Những cuộc gặp gỡ, đi chơi của hai người trở nên căng thẳng, mệt mỏi. Những nụ hôn không còn hương vị ngọt ngào của tình yêu, nó trở nên mặn đắng bởi những giọt nước mắt giận hờn, ghen tuông. Những cuộc chia tay không còn bịn rịn, lưu luyến không nỡ rời ra. Về đến nhà, cả hai đều mệt mỏi, chán chường.

Có lúc Văn đã phải tự hỏi: “Có thật mình đã thực sự yêu hay không? Nếu yêu thực sự thì vì sao mình thấy chán thế này?”... Hạnh mệt mỏi thầm nghĩ: “Lẽ nào tình yêu là thế này?”...

Đến một ngày, Hạnh không kìm chế được nỗi đau bởi lòng ghen tuông đố kỵ, chị yêu cầu Văn phải tìm nhà trọ cho cô gái kia ngay lập tức. Nếu không... chia tay...

Từ ngày có cô gái đến ở nhờ, Văn không phải ăn cơm bụi nữa. Bữa cơm đạm bạc do cô gái nấu nóng sốt lại có người cùng ăn nên trở nên ấm cúng, êm đềm. Những lời ghen tuông của Hạnh khiến anh hay nghĩ ngợi đến cô gái ở cùng hơn. Những đêm khó ngủ, hình ảnh hai người con gái chập chờn khiến anh phải so sánh.

Bữa cơm tối để Văn quyết định ấy vô tình mà như định mệnh - có món canh cua rau đay và cá trạch chiên giòn, những món mẹ vẫn hay làm vì Văn rất thích. Má cô gái đỏ bừng vì lửa nóng, cô quệt mồ hôi trên trán nói: “Hôm nay em được lĩnh lương kỳ một”... Trong tích tắc, Văn chợt sững sờ, anh khẽ lắc đầu, thầm nghĩ: “Chị Hạnh thật vớ vẩn”.
Đã được xem 2016 lần
Sưu tầm bởi: CamChuong
Cập nhật ngày 08/06/2007


CẢM NHẬN
Chưa có cảm nhận nào đc viết cho bài này!
TÌM KIẾM

Search
« Tìm nâng cao »
TIÊU ĐIỂM
Ý nghĩa của hoa hồng xanh
Sự Tích Hoa Hồng Xanh
Anh đã khiến em bị tổn thương!!!
Em nhớ và ... ghét anh
Yêu anh
Mưa Và Nước Mắt
CHUYỆN TÌNH TAY BA
Lại gần anh thêm chút nữa.......
Hãy Để Anh Yêu Em
Anh Nơi Đâu Em Vẫn Chờ
SÔI ĐỘNG NHẤT
Lần gặp đầu tiên
Lần gặp đầu tiên
Em mất anh, mãi mãi mất anh!
Ý nghĩa của hoa hồng xanh
Gửi Lại Chút Yêu Thương
Tự tình....
(^-^)+(^-^)...Nhớ Em...(^-^)+(^-^)
(^-^)+(^-^)...Nhớ Em...(^-^)+(^-^)
(^-^)+(^-^)...Nhớ Em...(^-^)+(^-^)
Mưa Trên Đảo Nhỏ
LIÊN KẾT WEB
Game Online
Học thiết kế web
Xem phim - Nghe nhạc
Nhạc Flash
Truyện Tranh
Avatars
Chat trên web
NHÀ TÀI TRỢ
 
Thung lũng Hoa Hồng - Mảnh đất của TÌNH YÊU - Diễn đàn TÌNH YÊU lớn nhất Việt Nam- Love Land - Informatics - Relax worlds
Tình Yêu | Tin Học | Giải Trí | Ngoại ngữ | Nghe nhạc | Xem phim | Flash games | Truyện tranh | Thế giới avatars | 15 phút chia sẻ | Lưu bút
Copyright © 2005 Thung Lũng Hoa Hồng. - All rights reserved. Designed and Coded by Thành Nha