Hoàn thành xong kế hoạch để trình sếp, type nhanh phần ngày tháng mới chợt giật mình vì ngày tháng quá quen thuộc đang hiển hiện trên màn hình. Bấm máy, nhắn tin cho anh: “HAPPY BIRTHDA Y anh yêu”. Không biết anh nghĩ gì nhỉ?
Sinh nhật anh năm nay không có quà. Sinh nhật anh chỉ có ngợp trời gió và khí thu Hà Nội. Chẳng biết anh có nhớ cái nắng Sài Gòn, dòng xe cộ nối đuôi nhau nhích từng chút một trên khắp các ngả đường. Anh có nhớ những cơn mưa rào bất chợt của Sài Gòn hai mùa mưa nắng? Có hai kẻ chạy lòng vòng dưới mưa nhưng không đủ can đảm “lãng mạn” theo đúng nghĩa mà phải dùng đến sự che chắn, bảo bọc của… chiếc áo mưa.
Anh ạ! Trưa nay em vừa làm người mẫu chụp ảnh cáo cưới đấy. Con bé Loan “lóc chóc” nhờ em mặc áo cưới để nó chụp ảnh áo và hoa cưới cho ố chuyên đề mùa bên tờ tạp chí nó đang làm. Cảm giác choáng ngợp khi bước chân vào tiệm áo cưới sang trọng với hàng trăm mẫu áo, hàng chục cuốn catalogue đủ kích cỡ.
Không biết váy cưới màu họ treo ở đâu anh nhỉ? Em chỉ thấy độc mỗi màu trắng thôi. Nhìn muốn hoa cả mắt. Ướm thử chiếc áo cưới, chợt nghĩ, mông lung rồi mỉm cười một mình. Chắc anh biết em nghĩ gì phải không?
Em vừa gửi thiệp sinh nhật tặng anh rồi đó. Anh nhớ check mail để xem và nghe nhé. Còn quà tặng anh, em chợt nghĩ ra là mình đã có. Nhưng hãy để sau vậy nhé. Giờ chưa phải là lúc để em tiết lộ. Con gái vốn có nhiều bí mật mà. Ơ mà, có một bí mật của riêng em nhưng em lại muốn anh biết.
Chính là: EM YÊU ANH NHIỀU LẮM!