Nó đã lớn thật rồi, Nó đã tự mình đi tìm cho Nó một tình yêu, nhưng càng cố tìm thì Nó càng rơi vào tuyệt vọng. Biết bao nhiêu chuyện buồn đã đến với Nó. Sau khi tốt nghiệp 12, Nó nuôi uớc mơ vào đại học, nhưng cuộc sống, hoàn cảnh gia đình không cho phép, Nó đã từ bỏ mơ uớc và buớc chân vào mái truờng sư phạm. Nó vô tư lắm, hồn nhiên lắm, Nó chỉ biết vui chơi với bạn bè, nó không suy nghĩ gì khác ngoài học và vui chơi. sở thích của Nó là online. Sau thời gian Nó cũng muốn tìm cho nó một nguời để yêu thuơng. nhưng tìm mãi tìm mãi mà vẫn không gặp đuợc nữa yêu thuơng của Nó. Nó cảm thấy buồn và muốn xa lánh mọi nguời, tính vô tư và hồn nhiên của Nó không còn nữa. Nó chạy chốn và lao vào thế giới aỏ. ở đó Nó tim lại được niềm vui và Nó đã vô tình không thể rời bỏ đuợc anh. anh là một công nhân, quê của anh ở miền Trung xa xôi. mỗi lúc buồn vui gì Nó cũng nghĩ đến anh. Không biết anh có biêt tâm trạng của Nó? Sau gần một năm trôi qua, anh đã biệt tăm, không còn liên lạc gì với Nó, Nó đau lắm nhưng Nó chẳng biết làm gì hơn nữa. chút niềm vui nhỏ nhoi của Nó cũng biến mất. giờ đây Nó như không có lối thoát, Nó muốn chết đi cho xong, nhưng nghĩ đến gia đình, bạn bè Nó đã guợng dậy để sống. Gia đình, bạn bè giúp Nó nguôi ngoai đuợc phần naò. Nó cố quên nhưng càng quên thì Nó càng nhớ. Anh là một mối tình đầu đời và đày thơ dại của Nó. Nó yêu anh mà chưa lần gặp mặt.