Những lúc rảnh rỗi, những lúc muộn phiền anh thường nhìn về phía ấy, phía xa xăm đó để tìm kiếm dáng hình em!
Cứ mỗi khi chiều xuống, bầu trời dần dần khuất đi, bóng tối len lỏi vào từng ngõ ngách của mỗi khu phố, bỏ lại sau lưng một ngày nữa anh thiếu hình bóng em…
Em! Giờ này em đang phương nào? Em có nhớ đến anh, nhớ đến một người đã từng mang bao hạnh phúc và bao nỗi buồn phiền đến cho em không?
Nhớ! Nhớ lắm em ơi! Anh nhớ những ngày tháng vui đùa bên em, ta tung tăng dạo bước trên con đường hoa lệ… Giờ chỉ còn những kỉ niệm về em trong lòng anh, anh sẽ nhớ mãi không bao giờ quên được đâu em à! Nhớ em, anh biết làm gì ngoài gom góp những kỷ niệm ấy lại với nhau! Cứ mỗi ngày trôi qua là mỗi ngày anh càng xa em! Anh biết làm gì đây hả em? Anh cứ mãi ngóng trông tin em về… nhưng điều ấy vẫn không làm anh thêm yếu đuối, thêm sầu đau… Bởi lẽ anh luôn tin ở em một tình yêu chân thành và thuỷ chung mà em đã dành cho anh!
Nếu như em đã có một hạnh phúc êm đềm thì mong em đừng nghĩ về anh nữa
Nghĩ về em… Anh luôn tự hỏi bản thân mình về tình yêu của chúng ta, về em… Anh không mong em trả lời! Anh chỉ biết đặt ra những câu hỏi đó và tự mình trả lời! Anh biết những câu hỏi đó đối với em là nỗi vẩn vơ… nhưng anh biết làm gì đây… khi mỗi ngày trôi qua anh không được gặp em, không được nghe những lời em nói, không có một tin tức nào về em!
Em à! Dù đắng dù cay, dù có phong ba bão táp… anh vẫn chờ, cho dù cho em đã có một hạnh phúc mới! Nếu như em đã có một hạnh phúc êm đềm thì mong em đừng nghĩ về anh nữa, hãy xoá đi những kí ức về anh, em nhé! Em cứ mặc kệ anh, em hãy coi như anh không và chưa bao giờ tồn tại trong những suy nghĩ và cuộc tình của cuộc đời em! Vì anh sợ anh sẽ làm tổn thương đến cho em, sẽ phải làm cho em khó xử khi đối mặt với anh!
Mong em hạnh phúc… Mong em hãy tha thứ cho anh vì đã nói ra những điều đó nhưng thật tâm, anh mong em tìm được một người mà em hằng mơ ước…"Vì em, anh sẽ chôn chặt những giọt nước mắt vào tim"… chỉ mong sao em có được niềm hạnh phúc thực sự!