Thêm 1 đêm nữa a đã đến.Bao đêm rồi a luôn đến bên tôi.Nhưng....a chỉ có thể đến với tôi trong những giấc mơ thôi.Lần này,a cũng buồn,hình như mỗi ngày,tôi thấy a buồn hơn.Tôi chẳng thấy a cười.Đôi mắt a nhìn tôi ngấn lệ.Tôi hiểu a nghĩ gì,a thế nào,bao tâm sự a không thể nói cùng ai,1 ngọn lửa tình yêu vẫn luôn cháy trong tim a,a cố gắng dập tắt nhưng sao khó quá,a không làm được như a muốn.Tôi nhìn a đúng lúc a cũng đang nhìn về phía tôi.Chúng tôi để thời gian và không gian được nghỉ ngơi trong thoáng chốc để chúng tôi đọc suy nghĩ của nhau.Nước mắt của a đã rơi,trong suốt.Tôi không khóc,tôi mỉm cười chọc a,”Lêu lêu…con gái có khóc đâu mà con trai lại khóc chứ?”.Nhưng tim tôi đau,tôi quay mặt đi,tôi không muốn a nhìn thấy tôi khóc,vì a không thích nhìn thấy con gái khóc,a ghét điều đó.Nên tôi không khóc trước mặt a nữa.Nước mắt mặn đắng,nóng bừng khuôn mặt.Chẳng ai nói gì,nhưng cả 2 đều hiểu.Anh chạy đến ôm tôi thật chặt,làm tôi như nghẹt thở.Lúc này đây,tôi thấy mình con gái yếu đuối,tiếng khóc bật lớn,nước mắt ào ào tuôn ra,tôi cũng ôm lấy a như sợ a sẽ buông tôi ra….
Anh bảo tôi hay mơ mộng,mọi chuyện chẳng thực tế.Uhm,tôi ước j thực tế là giấc mơ của tôi,trong ấy chỉ có tôi và a,tôi không cần ai khác nữa.Tôi muốn được tận hưởng niềm vui hạnh phúc mãi mãi bên anh.Nhưng……
Đêm rằm 15 trăng tròn to,sáng,thật là đẹp.Anh và tôi ngồi bên nhau ngắm trăng,trò chuyện.Anh sợ tôi lạnh nên vẫn giữ chặt lấy tôi,Tôi ngồi phía bên trái ,tôi cố ý muốn thế vì gần nơi tim a,tôi sẽ ngả đầu vào vai a,chắc sẽ nghe được nhịp tim a đập,có giống tôi không.Tôi không thấy lạnh tí nào,rất ấm,có khi là thấy nóng người nữa chứ.Anh không muốn chúng tôi nói về chuyện buồn,chỉ được nói chuyện của chúng tôi thôi.Anh chẳng bắt đầu trước gì cả,nên tôi phải phát huy khả năng nói chuyện của mình ra.Anh luôn như vậy,chăm chú lắng nghe,đôi lúc cười phá lên làm tôi đỏ mặt vì thật là wê.Tôi đưa tay đấm nhẹ vào ngực a.Lần đầu a không phản xạ kịp để tránh nên chịu đòn nhưng qua đến lần sau thì a nhanh tay giữ tay tôi lại.Đôi mắt tôi nhìn a hết size,lâu lâu nháy nháy thật nhanh,tôi thấy a cười,nụ cười vui sướng thực sự.Tôi biết đây mới là a,thật vui vẻ,thật kute.Tôi hành động theo như ý muốn tức thời lúc đó,tôi nhắm mắt kề tới hôn vội vào má a,rồi nhanh chóng rời vị trí bỏ chạy vì thật là xấu hổ quá.Tôi cảm giác a cũng sẵn sàng đuổi theo bắt lấy tôi.Tôi cứ chạy,tôi vui lắm….Khi tôi quay lại nhìn,tôi chẳng còn thấy a đâu nữa,a chạy đâu mất tiêu rồi,tôi gọi a,cũng không thấy a xuất hiện,tìm a trong vô vọng,tình trạng của tôi tệ đến mức,giật mình ngồi bật dậy “binh” ngay vào tường.Hix….Đau chết được!Có lẽ tại khi ngủ tôi lăn lộn khỏi vị trí bình thường nên thế.Trời sáng,1 ngày mới lại bắt đầu.Cuộc sống của tôi tiếp tục.